1.
Anh dắt chiếc xe máy ra khỏi nhà, dựng trước cửa. Anh nheo mắt nhìn trời. Không nắng, không mưa, nhưng chói. Thời tiết kiểu này dễ bị đau đầu. Có thể đến chiều sẽ có giông.
Nhà bên cạnh cũng bước ra một cô gái. Cô bé chỉ tầm học lớp mười. Anh có nghe mẹ nói qua, cô bé đã học lớp mười một rồi, nhưng chiều cao chỉ dừng lại ở một mét rưỡi. Em đội một chiếc mũ vành nhỏ màu nâu, tóc ngang vai buộc thấp. Em mặc chiếc áo dài thướt tha. Và có lẽ bởi vì nhỏ người nên trông em đáng yêu lạ. Cô bé bỗng ngẩng đầu.
Đôi mắt không lạnh, nhưng trong và hơi xa lạ. Em chỉ nhìn và không nói gì. Có vẻ xe đạp em có vấn đề nên em không thể đạp đi như bình thường. Em cũng dựng xe như tôi và cúi đầu nhìn xích xe. Dây xích lỏng lẻo đến mức trật ra ngoài.
- Em có cần giúp không? - Tôi nhẹ nhàng nói từ xa, thật ra là cố nhướng người tới để em có thể nghe rõ là tôi đang nói với em.
Tôi khẽ nhìn thấy em rụt cổ lại, rồi em nhìn tôi bằng đôi mắt e ngại:
- Không cần đâu ạ.
Hình như đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy giọng nói của em, mặc dù em đã chuyển đến gần nhà tôi một tháng rồi.
- Sắp đến giờ học rồi. Nếu anh mà sửa chắc là lâu lắm, cả hai sẽ trễ học mất.
Tôi bật cười khanh khách. Cười vì giọng nói bé tí dè dặt. Cười vì em quá đỗi ngây thơ.
- Anh không nói mình sẽ sửa xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mua-he/81250/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.