Cuối cùng ta còn không biết Ôn Gia Dật trong miệng gọi” hắn” là ai, cho dù biết cũng có tác dụng gì, bởi vì ta đã sớm biết mình chỉ là một thế thân, thái độ y đối với ta chuyển hảo là bởi vì hy vọng ta sẽ không rời đi, đối với nhận định này, khi ta nhìn bóng dáng y, ta bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, một nam nhân ta yêu lại không yêu ta, ta không biết ta có thể ở bên cạnh y duy trì bao lâu.
Ngày gần đây đã xảy ra chuyện đáng giá cao hứng, chính là tập tranh của ta cuối cùng ấn chế thành sách, phản ứng tiêu thụ không tồi, rất nhanh liền tái bản. Vốn tính toán đem toàn bộ tiền bán sách giao cho Ôn Gia Dật, bởi vì thuỷ chung nếu không phải nhờ y, ta không có khả năng như hôm nay, nhưng y không có nhận lấy, làm ta cảm thấy thật áy náy, thế là ta liền đem nguyên lai là bản thảo tập tranh tạo thành một quyển sách đưa cho y, ta không biết y có thích hay không, nhưng ta có thể vì y làm chỉ có như thế. Mặt khác, ta phân biệt tặng tập tranh cho Quan Chí Lãng cùng nữ nhân kia, ta nhớ rõ khi nữ nhân kia nhận được đã nói với ta câu ” Thật xin lỗi”, câu này, ta chính mình cũng quên đã đợi bao nhiêu năm.
Ngày hai mươi bảy tháng mười là một ngày đặc biệt, trong năm năm ta luôn dành ra một ngày để chuẩn bị một phần lễ vật, nhớ rõ năm thứ nhất tiền của ta không nhiều lắm, ta thêm cả một tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau/136365/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.