Một lúc gầm rú, cố hít lấy hít để dưỡng khí, ta suy sụp cúi đầu, thở dốc, nước mắt không tránh tức giận dũng mãnh tiến ra.
Ta chưa bao giờ không khống chế được như thế, là bởi vì hôm nay đả kích với ta mà nói thật sự quá lớn sao!? Ta không biết, chỉ biết là vất vả suốt năm năm, ta đã chẳng có được cái gì cả, nhưng có một sự thật, ta chỉ là một thứ bại hoại rác rưởi……
Nam nhân kia như cũ còn nói cái gì đó, nhưng ta nghe không rõ ràng lắm……
Mặt của ta không biết khi nào bị ai đó đánh một quyền, ta nhìn không thấy……
Ôn Gia Dật giống như lướt qua ta lao về phía trước, ta không biết……
Trong phòng một mảnh hỗn loạn, não cũng một mảnh hỗn loạn, ta vô thanh vô tức tiêu sái ra khỏi phòng, khi ta quay đầu lại nhìn, Ôn Gia Dật cùng nam nhân kia đang dán vào nhau thành một đoàn……
Ta, buông tha cho ……
Rời đi công ty, chân vô mục đích cứ đi ở trên đường, điện thoại trong tay không ngừng đổ chuông, ta cũng không để ý tới, cục diện như thế, ta không biết đối mặt như thế nào, lại càng không biết đi thu thập như thế nào. Nguyên lai thiên hạ rộng lớn như vậy, nhưng lại không có chỗ nào cho ta dung thân, ta đã muốn thấy không rõ con đường phía trước ……
Vào đêm, ta trở lại phòng nhỏ mà mình đã thuê trước đây.
Phòng nhỏ, là sau khi ta rời đi người phụ nữ sinh ra ta cùng con trai của nàng đã thuê. Ta hướng công ty mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau/136360/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.