Những ngày gần đây đều bận rộn, bởi vì đĩa nhạc mới của Ôn Gia Dật phát hành, liên tiếp tuyên truyền bận tối mày tối mặt. Ta cùng tên kia vẫn nhớ tới chuyện không hay trước đây, nhưng mà y vẫn là một ngôi sao toả sáng, còn ta vẫn chỉ là một đống rác rưởi.
Tuy vậy, mỗi ngày ta đều nhận được tin nhắn của Quan Chí Lãng. Mới đầu ta cũng không nhắn lại cho hắn, nhưng sau đó không tự giác cũng trả lời.
Tên kia đương nhiên không biết chuyện ta cùng Quan Chí Lãng lén câu thông, nhưng kỳ thật ta cũng không biết tại sao phải lén lút!? Nhưng mà tránh cho một lần gặp gỡ liền bị y thô bạo đối đãi, ta nghĩ vẫn là không cho y biết là tốt nhất, lại ít nhiều có cảm giác thông gian, mỗi khi ta nghĩ đến đây, lo lắng bắt đầu trỗi dậy, đại khái ta phải dũng cảm một chút để thoát ly khỏi quan hệ giữa ta cùng tên kia, thế là ta lại một lần nữa đến gặp Ân Tiểu Huệ.
” Cái gì!? Dật lại đối với ngươi ra sao!?” Ân Tiểu Huệ có điểm kinh ngạc, nhưng, có cần như vậy không?
” Không phải y đối với ta cái gì đó mới có thể từ chức đi?” Ta có điểm bất đắc dĩ.
” Chúng ta không phải nói rồi sao, nếu y lại đối với ngươi đánh đập, ta mới nhận đơn từ chức của ngươi!?” Có nói không?
” Ta đối với y mà nói chỉ là rác rưởi phế vật, thiếu ta sự tình cũng sẽ thuận lợi.”
” Vậy ngươi hãy tự mình đến nói với y đi.”
“……”
Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau/136358/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.