Nghe đến đây, Châu Tư Niệm phút chốc ngây người. Trong đầu cậu lại bất giác hiện lên hàng ngàn câu hỏi cùng sự lo lắng. Hắn theo dõi cậu? Đã bao lâu rồi? Hắn đang ở dưới chung cư này? Nếu bây giờ hắn lên trên này thì sẽ có chuyện mất. Phong Diên mà biết nhất định sẽ đuổi việc cậu. Vậy thì mẹ cậu phải làm sao đây?
Tư Niệm căng thẳng, giọng run run nói vào điện thoại: “Đừng… đừng lên đây. Anh nhất định không chịu tha cho tôi đúng không? Vậy… anh muốn gì? Đoàn Chí Cường, nói tôi biết, anh rốt cuộc là muốn tôi phải làm gì?!”
Đầu bên kia bỗng nhiên phát ra giọng cười thoả mãn mà lại khiến Tư Niệm ghê tởm vô cùng.
“Tư Niệm à, xuống gặp tôi một chút nào. Tôi đang chờ em ngay trước cổng toà nhà này. Nếu em chịu nghe lời… tôi sẽ suy nghĩ.”
Sau vài giây yên lặng, Tư Niệm không còn cách nào khác, cậu lập tức cúp máy, nhanh chóng quay lại phòng Phong Diên. Lúc này Phong Diên vẫn đang tranh thủ đọc qua một số tài liệu. Vừa thấy cậu anh liền hỏi:
“Nói chuyện xong rồi sao?”
Mặc dù tâm trạng đang thấp thỏm, lo lắng tột cùng, Tư Niệm vẫn cố gắng giữ bình tĩnh để mở lời. Cậu sợ nếu bản thân bị anh phát hiện là nói dối, cậu sẽ tiêu đời.
“Phong, Phong Diên à… Tôi, chuyện là… có một người bạn đang gặp chút vấn đề ở gần đây cần tôi tới giúp. Tôi ra ngoài một chút, anh cứ ngủ trước đi. Lát nữa về rồi, tôi nhất định sẽ không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-vo-yeu/2905268/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.