Sau ngày hôm đó, Tư Niệm lại trở về sống cùng với hai ba con Phong Diên. Họ lại sống một cuộc sống như trước kia, vui vẻ, hạnh phúc. Cũng sau ngày hôm đó, Bảo Bảo bắt đầu nói chuyện được nhiều hơn. Mặc dù vẫn còn hạn chế khá nhiều so với người bình thường, nhưng đó cũng là một niềm vui đối với Phong Diên và Tư Niệm.
Hôm nay nghe nói Phong Diên có cuộc họp và phải đi gặp đối tác, Tư Niệm ở nhà chờ mãi vẫn chẳng thấy anh về. Cậu và Bảo Bảo đã ăn cơm từ sớm, giờ thằng bé cũng đã đi ngủ rồi, chỉ còn cậu một mình ngồi ngoài phòng khách vừa xem tivi vừa chờ.
Bỗng nhiên điện thoại reo lên, không ngờ Đoàn Chí Cường lại gọi đến.
“Sao thế?” Tư Niệm thản nhiên bắt máy. Bên phía bên kia lại vang lên những tiếng rất ồn ào.
“À, em đây rồi. Em có đang bận gì không?”
“Bây giờ thì không.”
“Vậy, em tới đây một chuyến đi. Bạn trai em… à, giám đốc Lâm hôm nay gặp gỡ đối tác ở quán rượu của bạn gái tôi. Anh ta uống khá nhiều và đã say mèm rồi. Có vẻ sẽ không tự lái xe về nhà được. Tôi nghĩ em nên tới đón anh ta về thì hơn.”
Nghe đến đây trong lòng Tư Niệm có chút lo lắng. Cậu thiết nghĩ Phong Diên vốn là người có tửu lượng cao như thế, lần trước uống nhiều như vậy cũng không say, vậy mà lần này lại có thể uống say, không biết anh ta đã uống nhiều đến mức nào nữa.
“Gửi cho tôi địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-vo-yeu/2905255/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.