“Đó là cách duy nhất. Đối với Tiểu Niệm mà nói, cách duy nhất để nó có thể rời đi mà không một chút luyến tiếc, cũng như con có thể thẳng thừng mà đuổi nó đi không do dự chính là cách làm cho con ghét bỏ. Thằng bé đã khóc và xin lỗi chúng ta rất nhiều. Nó thậm chí còn xin lỗi về việc bản thân đã lỡ yêu con. Sáng hôm nay, nó vì lo cho Bảo Bảo nên đã quay lại chăm sóc cho thằng bé một chút. Nhưng ta biết, nó chắc chắn sẽ làm nhiều hơn những gì ta nhờ.”
Bà Khương lại lần nữa đưa tay xoa lưng con trai, gương mặt lại trở về dáng vẻ dịu dàng, hạ giọng nói:
“Châu Tư Niệm là một người tốt, tốt hơn Tôn Tuệ Như rất nhiều. Nó yêu con bằng cả tấm lòng, ngay cả việc chăm sóc cho con trai con hay là đối xử với chúng ta cũng vậy. Phong Diên, ta thực sự không muốn con một lần nữa lại trở về sống một cuộc sống cô đơn. Cả con và Bảo Bảo đều cần có tình yêu thương và sự chăm sóc. Ta biết nếu lần này con để Tiểu Niệm thực sự đi mất, sau đó con sẽ không thể tin tưởng hay đặt tình cảm vào thêm một ai. Vậy nên, hiện tại, Tiểu Niệm chính là người phù hợp nhất. Ta chắc chắn thằng bé có thể đem lại hạnh phúc cho gia đình mình. Đừng để vuột mất một người tốt như vậy, con trai. Hãy vì ta, vì ba con, vì Bảo Bảo và vì cả bản thân của mình nữa. Đi tìm nó một lần nữa. Hãy nói ra tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-vo-yeu/2905223/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.