Mặc dù Tư Niệm chọn tới đây là vì muốn chơi lại những trò chơi cảm giác mạnh như khi trước, nhưng vì Phong Diên không có duyên với mấy trò đó, sau cùng cậu chỉ đành cùng anh ngồi đu quay vòng tròn.
“Anh có sợ độ cao không? Bây giờ vòng quay mà chúng ta ngồi sẽ lên cao lắm đó.”
Tư Niệm lo lắng nhìn anh hỏi. Hiện tại hai người họ đang ngồi trong một chiếc “hộp” nhỏ, có cửa kính nên có thể nhìn ra ngoài.
Phong Diên lắc đầu. Anh thực sự đang không còn hứng làm bất cứ chuyện gì bởi vì khi nãy anh đã vô cùng mất mặt.
Chiếc đu quay vòng tròn đưa hai người họ lên càng lúc càng cao. Qua cửa kính nhìn được hầu hết mọi thứ bên dưới, gương mặt Tư Niệm không giấu nổi sự thích thú. Cảm giác lúc này thật giống như ngồi trên máy bay.
“Tiếp theo em muốn đi đâu?” Phong Diên sau khi lấy lại tinh thần liền lên tiếng hỏi.
Nghe vậy, Tư Niệm ánh mắt vừa say mê khung cảnh bên dưới vừa trả lời:
“Tôi muốn tới thăm mẹ. Tôi muốn anh cùng tôi đi thăm mẹ. Tôi đã từng kể với mẹ về anh rồi. Không biết tại sao khi chứng kiến khung cảnh này, tôi lại nhớ tới bà ấy. Có lẽ vì hiện tại tôi đang rất nhớ, lần đầu tiên bà ấy cho tôi đi máy bay.”
“Lần đầu tiên đi máy bay?” Phong Diên cau mày nhìn cậu với vẻ mặt tò mò.
Cậu cũng không chần chừ gì mà nói tiếp:
“Đúng. Đó là năm tôi lên 18 tuổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-vo-yeu/2905204/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.