Hách Đằng dắt Đại Bảo lịch sự chào tạm biệt đồng nghiệp của Tô Dật Tu, sau khi cậu ra ngoài rồi, một người nói: “Tô, sức ảnh hưởng của Đại Bảo nhà cậu không thường đâu, tư thế đi của em họ xa nhà cậu trông như sắp liều mạng theo nó rồi!”
Câu đùa làm mọi người cười to, Tô Dật Tu đi ra cửa hớn hở nhìn bóng người đang đi xa, không thể ngăn được cảm giác vui vẻ, “Đây mới đúng là người một nhà.”
Hách Đằng dắt Đại Bảo cho nên thu hút rất nhiều người, nhiều cô gái trẻ đến gần muốn bắt chuyện. Thấy người lạ Đại Bảo giậm chân bước đi, có vẻ rất khó chịu, cậu quấn sợi dây vào tay rồi giữ lấy vòng cổ của nó, tiểu tử này mà trở mặt thì không phải chuyện đùa.
Nhiều cô gái trẻ đến gần muốn sờ thử, dẫn theo thú cưng vốn dễ tạo thiện cảm, các nữ sinh vừa thích thú nhìn Đại Bảo vừa bắt chuyện với Hách Đằng, Hách Đằng không có kinh nghiệm tiếp chuyện nhiều cô gái như vậy một lúc, tất cả cùng ríu ra ríu rít, cậu thì bối rối.
Kết quả phản ứng ngượng ngùng của cậu khiến bọn họ hưng phấn hơn, Tô Dật Tu đứng xa nhìn không rõ, nhưng vẫn cảm nhận được đang có một đám con gái trêu ghẹo Hách Đằng. Khuôn mặt đang tươi cười lập tức đen sì như đít nồi, khá là không vui.
Mắt không thấy, lòng thanh thản, dứt khoát sập cửa vào phòng viết báo cáo, các đồng nghiệp của anh nhìn nhau, cùng nghĩ không phải đang an lành đó sao, sao tự dưng lại cáu? Quả nhiên tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-rat-ban/203497/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.