Ngày hôm sau, Nhậm Dịch cho Diệp Nam nửa ngày nghỉ phép. Trong thời gian nửa ngày đó, Nhậm Dịch đưa Tiểu Hổ tới nhà bà nội.
Diệp Nam vừa ra khỏi cổng Nhậm gia đã thấy Ôn Bình mở cửa xe Maybach đứng chờ mình.
“Chẳng phải ngài Nhậm đã đưa Tiểu Hổ đi rồi sao?” Diệp Nam bất ngờ.
Ôn Bình giữ vẻ mặt không cảm xúc đáp: “Nhậm tổng đi xe khác.”
Diệp Nam chợt hiểu ra.
Cậu lướt qua Ôn Bình để định sang đường gọi xe, bỗng Ôn Bình gọi cậu lại.
“Nhậm tổng bảo tôi đưa cậu.” Ôn Bình nói.
“Đưa tôi? Ngài Nhậm biết tôi phải về nhà ư?” Diệp Nam ngạc nhiên hỏi.
Ôn Bình mang vẻ mặt không chút gợn sóng cho cậu biết rằng cậu đã hỏi một câu hỏi ngu ngốc.
Thật ra Diệp Nam về nhà là để tận dụng thời gian nửa ngày hôm nay, copy lại bài tập đã viết ngày hôm qua lên máy tính. Còn Nhậm Dịch kêu Ôn Bình đưa cậu đi tất nhiên không phải vì chuyện đó.
5 phút sau khi lên xe, Ôn Bình nói đáp án.
“Nhậm tổng nói cậu muốn mang máy tính tới.” Ôn Bình nói.
Diệp Nam:? Tôi đâu có nói vậy đâu chớ.
Nhớ lại cuộc trò chuyện tối qua của mình với Nhậm Dịch, Diệp Nam vội vàng lên tiếng:
“Ngài Nhậm hiểu lầm ý tôi rồi. Tôi không định mang cả máy tính tới đâu, phiền anh thả tôi xuống ở đây thôi nha, cảm ơn.”
Nếu cậu mang máy tính tới thì Ký Tương không chơi game được rồi, đương nhiên không thể làm vậy.
Ôn Bình vẫn tiếp tục lái xe, không có chút nào là định thả cậu xuống cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-nho-nha-tong-tai/232087/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.