“Khuyên thôi học?” Diệp Nam tròn mắt kinh ngạc.
“Những nữ sinh ngưỡng mộ anh ta ở dưới kia chẳng lẽ không biết chuyện xưa của anh ta ư?” Doãn Á tự nhủ.
Lúc này, Nhậm Dịch đã lên sân khấu. Thanh âm trầm thấp của Nhậm Dịch truyền qua micro càng trở nên rõ ràng. Diệp Nam quay đầu nhìn bóng lưng cách đó ba bước. Trên sân khấu Nhậm Dịch nói rất ngắn gọn. Về cơ bản, các chủ đề đã được giảng viên duyệt từ trước, anh chỉ cần trả lời sơ lược ngắn gọn thôi.
Thấy Diệp Nam không mấy quan tâm tới lời mình nói, Doãn Á đành phải ghé sát vào tai Diệp Nam một lần nữa, nói thẳng: “Nhậm Dịch là gay, toàn bộ giảng viên sinh viên trong trường khi ấy đều biết chuyện này.”
Diệp Nam sững sờ. Cùng lúc đó, Nhậm Dịch cách đó không xa cũng ngừng lại.
Diệp Nam có cảm giác Nhậm Dịch đã nghe được cuộc đối thoại sau hội trường của bọn họ vậy.
Lúc Nhậm Dịch quay đầu lại nhìn, Diệp Nam bất thình lình kéo Doãn Á một cái, hai người biến mất sau tấm màn sân khấu.
“Chuyện này không rõ thực hư thế nào, cậu đừng nên kể ra ngoài.” Diệp Nam nghiêm túc.
Doãn Á hơi chột dạ, có lẽ ban nãy cái ngoái đầu của Nhậm Dịch làm cô thấy kinh hãi, bấy giờ chỉ có thể mơ màng gật đầu liên tục.
“Hơn nữa, tôi nghĩ tin đồn mà cậu biết là giả.” Diệp Nam nói một cách tự tin.
Ngài Nhậm đã kết hôn và có một đứa con trai rồi, đây là sự thật mà cậu không thể chắc chắn hơn. Người như Nhậm tiên sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-nho-nha-tong-tai/232083/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.