Tiểu Hổ thấy Diệp Nam vào phòng, nhưng papa không cho cậu bé đi theo nên nhóc chỉ có thể đứng ngoài cửa.
Ôn Bình vỗ vỗ lên đầu Tiểu Hổ: “Nào, xuống lầu dưới thôi, chú chơi với cháu.”
Tiểu Hổ nhìn anh với vẻ ngờ vực: “Chú Ôn Bình, chú có chơi Gundam không?”
Việc đầu tiên Diệp Nam làm sau khi vào phòng là đi tắm. Tia nước từ vòi hoa sen xối trôi nước mắt vương trên mặt cậu, nỗi bi thương dường như cũng bị hòa tan theo dòng nước. Cậu thở dài, cảm thấy bao năm qua mình sống vô ích quá. Cậu vốn tưởng mình đã được giải thoát lâu rồi.
Đến lúc tắm rửa lau khô người xong, cậu mới nhận ra mình quên lấy quần lót và quần áo sạch để thay. May mà đang ở trong phòng riêng của cậu, không có ai sống chung, Diệp Nam khoác qua loa một chiếc áo choàng tắm rồi ra ngoài luôn. Nhưng bàn chân vừa thò ra một bước đã lại rụt vào sau cửa phòng tắm.
Nhậm Dịch đứng trong phòng cậu.
Cậu vừa xuống xe đã lao ngay về phòng, chẳng để ý mình đóng cửa nẻo hay chưa. Đáng lý ra cậu nên chú ý xem Nhậm Dịch có theo mình vào phòng hay không. Nhậm Dịch đừng vào phòng cậu khi chưa xin phép chứ. Nhưng mà, dù sao đây cũng là phòng của Nhậm Dịch mà, nếu Nhậm Dịch muốn vào phòng cậu, cậu cũng không có lý do đuổi anh ra ngoài.
Trong đầu Diệp Nam đặc quánh như chứa đầy hồ nhão, cứ đứng chôn chân ở trong phòng tắm.
“Tắm xong rồi à?” Cậu nghe thấy tiếng Nhậm Dịch truyền vào từ bên ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-nho-nha-tong-tai/1015622/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.