Khoảng bốn giờ chiều, Nguyên Dương đã dọn dẹp toàn bộ nhà cửa xong thì phát hiện nguyên liệu nấu ăn không đủ nên định đi siêu thị gần đó mua sắm.
Lý Cảnh Hành cả ngày trong phòng làm việc trên tầng hai, thỉnh thoảng thấy hắn xuống lầu uống sữa bò. Ngâm mình cả ngày trong nhà không tốt cho sức khoẻ nên tranh thủ lúc đi mua đồ kêu Lý tiên sinh cùng đi tiện thể quyết định bữa tối, Nguyên Dương nghĩ.
Cậu lên lầu đứng trước cửa phòng gõ vài cái: "Lý tiên sinh có đó không?"
Một giọng nói truyền từ bên trong xuyên qua cửa: "Vào đi."
Nguyên Dương mở cửa đi vào. Thư phòng là nơi hắn làm việc, nơi này có rất nhiều sách, bàn làm việc dựa vào cửa kín lớn trong suốt, ánh nắng tràn đầy. Lý Cảnh Hành ngồi trên sô pha cạnh bàn làm việc còn đeo một cặp kính gọng bạc đang chăm chú nhìn vào quyển sách trên tay, mặt mày lãnh đạm nhưng ánh nắng chiếu vào khiến hắn cực kỳ soái.
Nguyên Dương nhìn Lý Cảnh Hành cảm thấy hắn đẹp như tranh vẽ, mắt cũng không chớp lấy một cái, khuôn mặt đỏ ửng.
Lý Cảnh Hành thấy đối phương tiến vào không nói lời nào, hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Nguyên Dương nhìn ngây người không cẩn thận nói ra lời trong lòng: "Tiên sinh, ngài thật đẹp mắt."
Lý Cảnh Hành có cảm giác bị cậu đùa giỡn nhưng ánh mắt của đối phương chân thành như thế, chỉ có thể bất đắc dĩ cười.
Nguyên Dương nhìn thấy Lý Cảnh Hành cười mới phản ứng lại chính mình đã nói lời ngu xuẩn nào liền nói sang chuyện khác:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-nho-cua-ly-tien-sinh/884742/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.