...Sáng hôm sau...
Một ngày mới bắt đầu, U Minh Thú đã dậy từ sớm và ra khỏi hang, còn Nhiếp Minh Nguyên vẫn ngủ nướng ở trong động.
U Minh Thú: KIM GIÁC TÊ!!! ( truyền âm)
Kim Giác Tê: ( đang say giấc nồng trong hang động toàn là kim loại bạc) ( giật mình tỉnh giấc, nhận lệnh chạy tới chỗ U Minh Thú)
Kim Giác Tê: ( tới nơi, thở hỗn hển) DẠ LÃO ĐẠI. CÓ VIỆC GÌ CHỈ BẢO.
U Minh Thú: TỪ GIỜ TA GIAO CHO NGƯƠI VIỆC CHĂM NOM THẰNG NHÓC ĐÓ. CỨ ĐỂ TIỂU TỬ ẤY TẬP LUYỆN. KHÔNG ĐƯỢC LƠ LÀ.
Kim Giác Tê: (●⌓●) Ý LÃO ĐẠI LÀ SAO? TÔI VẪN CHƯA HIỂU? LÃO ĐẠI ĐÂY LÀ MUỐN BỎ CHÚNG TÔI Ở LẠI ĐÂY SAO? CÒN NHIẾP TIỂU ĐỆ THÌ SAO? ĐỪNG MÀ, ( nước mắt dàn dụa) LÃO ĐẠI ĐỪNG BỎ RƠI CHÚNG TÔI Ở CÁI CHỐN RỪNG NÀY MÀ..·´¯`(>▂<)´¯`·.
U Minh Thú: NÍN! (ʘ言ʘ╬) NGƯƠI NGHĨ CÁI QUÁI GÌ XA THẾ? TA CÒN CHƯA THỰC HIỆN LỜI HỨA VỚI ĐÁM NGƯỜI CÁC NGƯƠI MÀ?
Kim Giác Tê: { Ủa z hạ }( ;∀;)
U Minh Thú: HAIZZ. TA CHO ĐI LÀM MỘT SỐ VIỆC THÔI, PHẢI MẤT VÀI NGÀY. TRONG THỜI GIAN ĐÓ NGƯƠI CHĂM SÓC TIỂU NGUYÊN NGUYÊN. RÕ CHƯA!
Kim Giác Tê: DẠ RÕ, THƯA LÃO ĐẠI. (^~^)ゞ
U Minh Thú: MÀ, TẬP LUYỆN NHIỀU QUÁ CŨNG KHÔNG TỐT, NHỚ XEN KẼ VIỆC NGHỈ NGƠI HỢP LÝ. NẾU TIỂU NGUYÊN NGUYÊN MUỐN ĐI CHƠI THÌ CỨ CHO NÓ ĐI, NHƯNG CHỈ 1 NGÀY TRÊN 1 TUẦN THÔI ĐẤY.
Kim Giác Tê: ĐÃ RÕ { Dù gì ta cũng từng chăm sóc Nhiếp tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965090/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.