Nhiếp Minh Nguyên tới chỗ mọi người tiếp tục buổi tập.
Khi tất cả các huynh đệ đều chú tâm tập luyện, Lỗ Báng lén rời đi, anh đến cổng hang động bên kia. Trưởng lão đang chờ sẵn ở đó.
Lỗ Báng đến hỏi trưởng lão:
- Sao Người lại không cho chúng con biết bí mật của Người?
Hoá ra, lúc mà Hồng Ngọc đang nêu các giả thuyết của mình, trưởng lão đã phát hiện ra họ. Chính ông đã ra lệnh Lỗ Báng kết thúc cuộc trò chuyện của hai đứa trẻ này.
Lỗ Báng thắc mắc nói thêm: " Sư phụ! Con biết là Người đang giấu Nguyên Nguyên đệ một chuyện gì đó. Nhưng Người cũng đâu cần giấu cả chúng con luôn chứ?"
"Không lâu nữa đâu. Các con, và cả Nhiếp Minh Nguyên nữa, đều sẽ được biết." - Trưởng lão điềm đạm trả lời.
Chỉ với một câu nói, Lỗ báng cũng không chấp vấn gì thêm nữa. Anh vẫn còn nhiều hoài nghi, nhưng không dám nói ra.
Trưởng lão dặn Lỗ Báng: "Con gọi Nhiếp Minh Nguyên đến gặp ta."
Lỗ Báng thuận theo ý ông, anh bước vào trong gọi Nhiếp Minh Nguyên.
Nghe được lời gọi của trưởng lão, Không chút chậm trễ, Nhiếp Minh Nguyên chạy nhanh đến chỗ của ông.
Cậu nhanh chóng chạy đến. Thấy trưởng lão, Nhiếp Minh Nguyên lễ phép cúi chào:
- (cúi thấp người xuống, chấp tay vái chào) Trưởng lão có gì căn dặn ạ?
Ông nhìn cậu nhóc một hồi lâu.
"Cậu tập luyện tiếp đi." - Trưởng lão nói một câu, rồi ngoảnh mặt bỏ đi.
- Dạ? (gương mặt cậu đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965025/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.