U Minh Thú giờ giống như một con zombie, không còn lí tính, khao khát giết chóc.
Phát hiện ra có người, nó lao tới với hàm răng lởm chởm.
U Minh Thú lao đến trước mắt mình, nhưng Minh Nguyên vẫn đứng im, không chút cử động.
Hiện thực trước mắt, quá sốc với cậu nhóc.
Cũng may, kết giới trấn tông của Bạch Sơn đã cản nó lại.
U Minh Thú thật sự đã không chần chừ, thật sự lao tới giết người.
Một giọng nói văng vẳng trong cậu:
- TIỂU TỬ THỐI.
- MỤC TIÊU CỦA NGƯƠI KHÔNG PHẢI LÀ MUỐN THÀNH CƯỜNG GIẢ SAO?
Hình ảnh U Minh Thú trước đây đang hiện hữu trong tâm trí cậu nhóc. Y cứ chỉ chỏ, chọc ghẹo cậu ta:
- SUY CHO CÙNG. MỤC TIÊU. VẪN LÀ ĐÁNH BẠI TA. ĐÚNG CHỨ?
- ĐỐI THỦ CỦA NGƯƠI, ĐANG Ở TRƯỚC MẶT NGƯƠI ĐẤY.
- GIẾT NÓ ĐI.
U Minh Thú tiếp tục khiêu khích:
- SAO CÒN ĐỨNG NGƠ RA ĐÓ? SỢ RỒI À?
- HA! TÊN NHÓC NHÁT GAN.
Câu nói mang đậm tính khiêu khích, chọc ghẹo đầy quen thuộc của U Minh Thú, Nhiếp Minh Nguyên cũng tỉnh táo lại:
- Ngươi đừng thách thức ta! Mèo thúi!
Nhiếp Minh Nguyên cũng tỉnh lại trước thực tại khốc liệt.
Con quái thú trước mắt, không còn là U Minh Thú. Nó không còn là Lão Đại cầm đầu đám yêu thú ở Cấm địa.
Và cũng không còn là U Minh Thú cậu quen biết.
Trưởng lão bước đến bên cạnh cậu bé:
- Thấy tình hình của con khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965022/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.