Lỗ Báng kể lại câu chuyện của anh ta vào ngày hôm đó.
- (Lỗ Báng nhập tâm kể chuyện) Cũng lâu lắm rồi ha? Chắc cũng tầm 50 năm rồi.
- 50 năm!? (Minh Nguyên giật mình trước con số này) Trông huynh như mới hai mấy ba mươi mà?
- (cười đùa) Đệ đang khen ta trẻ đấy hả. Đa tạ nhá.
- Đệ không đùa đâu! (‘◉⌓◉’) Đại Báng ca đã trên 50 rồi á?
- Ừ. Ta bước vào đây năm 21 tuổi. Giờ thì tính hết là 71.
Minh Nguyên sốc không nói lên lời.
- (Bạch Miên giải thích cho Minh Nguyên) Minh Nguyên. Người tu tiên có tuổi thọ cao hơn người bình thường rất nhiều. Cảnh giới đi đôi với tuổi thọ. Cảnh giới càng cao thì tuổi càng thọ hơn.
- Nên đệ nhìn Đại Báng khá trẻ, cũng rất bình thường.
Nghe thế, Minh Nguyên như nghĩ ra gì đó, cậu run rẩy nhìn Bạch Miên:
- Vậy..... Vậy đừng nói là..... Huynh cũng.....
- (Bạch Miên mặt không cảm xúc, trả lời cậu bé) Ta 101 cái xuân xanh rồi.
Sốc quá. Minh Nguyên nằm ngửa, ngất nhẹ.
- (Minh Nguyên tỉnh dậy, lấy khăn tay lau mồ hôi) Đệ có gặp mấy vị cường giả ở dưới Bạch Thiên Sơn. Ai nấy trông cũng tầm trung niên trở lên. Nên đệ cứ tưởng.....
- Cường giả đều già nua. Đúng không? (Bạch Miên nối câu nói của cậu)
Nhiếp Minh Nguyên gật đầu lia lịa.
- (Thấy cậu bất ngờ, Lỗ Báng cười lớn) Hahaha. Không nghĩ đệ ngây thơ đến vậy. Có gì bọn ta chỉ dạy đệ cụ thể hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-ma-thu/2965012/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.