Tường Vy lần nữa tiến lại gần Dâu Tây, còn bé vẫn như cũ bài xích cô, khi cô càng đến gần con bé thì bé con càng ôm chặt Minh Huy hơn, Dưa Hấu đứng dậy dùng hết sức mình đẩy cô lùi về phía sau, do lực đẩy mạnh đột ngột cô đã té xuống nền đất, dì Hòa đi lại đỡ cô đứng dậy, anh nghiêm giọng la Dưa Hấu :
- Dưa Hấu con làm cô Vy ngã, con mau xin lỗi cô nhanh lên.
- Con ghét bảo mẫu, cô mau ra khỏi nhà con đi.
Tường Vy nhíu mày, nhìn tập trung vào Dưa Hấu mỉm cười, nhẹ nhàng nói :
- Hãy cho cô biết tại sao con lại ghét bảo mẫu ?
- Vì có bảo mẫu chăm sóc hai anh em con, cha lại đi mất, đến rất lâu cha mới về, anh em con chỉ cần cha không cần bảo mẫu.
Lúc này giọng của Dưa Hấu nghe rất buồn pha lẫn sự tức giận.
- Được, nếu con không thích cô làm bảo mẫu cho anh em con, vậy cô không làm nữa. Cô sẽ để cha con tự làm bảo mẫu chăm sóc cho tụi con được không ?
Dưa Hấu lúc này đôi mắt mở to, miệng mỉm cười hỏi :
- Cô nói thật không ?
Tường Vy cười tươi:
" Thật, có mặt cha Huy, em Dâu Tây, bà Hòa ở đây cô xin hứa với con cô sẽ không làm bảo mẫu cho con với một điều kiện hai con phải cho cô làm bạn với tụi con nha, chịu không nè bé cưng ?
- Được bây giờ con cho phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-a-minh-yeu-nhau-nhe/2482678/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.