Minh Huy cũng ôm hai bé cưng rồi nói :
- Hai con hôm nay có nhớ cha không ? Các con đến cùng mẹ à ?
- Dạ, anh em con nhớ cha lắm, nên trưa nay cả nhà ta ăn cơm chung.
- OK cục cưng, giờ cha mẹ còn xử lý việc cùng cô đây một chút mới xong, con ra cửa nhờ chú thư ký lúc nãy dẫn lên phòng cha chơi đi.
- Dạ
Tường Vy chưa vào là đang dặn anh thư ký mang thức ăn lên phòng làm việc của Minh Huy, và ăn cơm cùng hai con, vì cô cũng có làm riêng một phần cho thư ký.
Sau khi dặn xong chậm rãi bước vào phòng, ngay sau đó, cô cảm giác được một ánh mắt dò xét, mang theo sự ghét bỏ quét tới quét lui trên người mình. Bên trong phòng có một người phụ nữ trẻ đang quan sát cô, thấy cô nhìn qua, người đó phụt cười.
- Ôi trời, anh tìm loại phụ nữ gì thế này ? Đây thật sự là người mà anh tìm để chăm sóc hai bé cưng của tôi ư ?
Không thèm để tâm đến cô ta, Minh Huy đứng lên và đi tới bên cạnh Tường Vy, dịu dàng khoác tay lên vai cô :
- Bà Xã và hai con đến ăn trưa cùng, anh vui quá.
Hai chữ bà xã kia như một tiếng sét giữa trời, đánh cho đầu óc của Hiền Thục nổ ầm ầm. Cô ta còn chưa kịp phản ứng thì anh đã nắm tay Tường Vy ngồi xuống sofa, sau đó anh lại xoa xoa tóc cô :
- Có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-a-minh-yeu-nhau-nhe/2482618/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.