Nhìn thấy tên trên màn hình điện thoại, cô mím môi, tháo bao tay nhìn về phía hai cục cưng.
- Dâu Tây và Dưa Hấu, hai con ngoan ở đây chơi mẹ qua bên kia nghe điện thoại.
- Dạ mẹ.
Tường Vy đi đến một khoảng cách xa hai bé con, rồi mới ấn nút nghe. Cô dựa lưng vào tường có chút mệt mỏi hỏi :
- Gọi cho con có gì không ?
Bên kia giọng nói của một người đàn ông trung niên, 5 vang lên :
- Tại sao mày không chịu tha thứ, rồi quay về với Văn Tùng ?
- Không hợp thì chia tay, mà đã chia tay bao nhiêu năm rồi giờ mới hỏi có trễ quá không cha ?
- Láo toét, dám ăn nói với cha mày vậy à ?Ai cho mày cái quyền đó ?
- Quyền đó là quyền gì ? Quyền không đưa hắn vào tù, làm mất đi nguồn tiền của cha à ?
- Mày im đi
- Dạ.
Sau đó Tường Vy liền bấm nút tắt máy không đợi bên kia trả lời, một giọt, hai giọt, .... không lâu sau cả khuôn mặt chìm trong nước mắt, chân bắt đầu khụy xuống, hai tay ôm lấy đầu gối và không ngừng khóc.
Khoảng mười phút sau cô đã trở lại căn bếp. Mặt hai anh em Dâu Tây và Dưa Hấu đã trở thành người tuyết rồi, nhìn hai anh em cứ như hai con tôm hùm lăn bột chuẩn bị cho vào chảo chiên xù. Nền nhà thì ôi giời ơi cũng là một màu trắng xóa, nhìn thôi đã chóng hết mặt.
Dâu Tây đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-a-minh-yeu-nhau-nhe/2482614/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.