Bạn bè của ông đều từ các nguồn tin khác nhau biết được chuyện lần này, mỗi người một câu cũng đủ dìm chết ông, cho nên người nhìn mặt Văn Tùng ông liền phát hỏa. Văn Tùng liếc mắt nhìn ông, dáng vẻ không phục nhưng cũng chẳng nói gì. Hắn về phòng mở điện thoại lên rồi bắt đầu liên lạc cho anh em của mình.
Câu đầu tiên mà đám bạn gửi vào trong nhóm chat đã khiến Văn Tùng muốn ném điện thoại đi.
- Văn Tùng ra tù rồi đấy à ?
- Ha ha, cậu Tùng nhà ta thiếu gái đến mức ấy sao ? Cậu đưa tôi năm triệu, tôi tìm cho mình của em xinh đẹp vẫn còn zin luôn.
Văn Tùng giận dữ trả lời :
Chịu thua rồi, Tường Vy thực sự không chống đỡ được. Cô nhanh như chớp phi tới, ôm lấy cục cưng đang cười hí hí bên cạnh anh, sau đó chạy như tên lửa, còn nói to :
- Em quên mất chưa giúp con trai làm bài tập, em vào phòng con làm bài, sẳn canh con gái đang ngủ trưa. Tạm biệt anh !
Minh Huy đứng lên, chỉnh trang lại bộ âu phục trên người mình rồi khẽ cười, tính ra cô không vô tâm vô tình lắm, chỉ là hơi ngại ngùng thôi nhỉ ?
- Nếu các người còn dám nói thêm câu nào trêu chọc tôi thì từ nay về sau đừng xem tôi là anh em nữa.
- Được rồi, được rồi anh đừng nóng lát nữa ra ngoài uống rượu không ?
Hắn cúi đầu nhìn những vết thương còn chưa kịp xử lý trên người, chậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-a-minh-yeu-nhau-nhe/2482604/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.