Anh hai ơi, giờ trưa rồi sao cha chưa về?
- Chắc trưa nay cha không về
- Hỗng chịu, cha không về ai chơi với em
Biết cha Huy không về Dâu Tây nhõng nhẽo, dụi đầu vào người cô đưa mắt làm nũng với anh hai Dưa Hấu, cậu bé dịu dàng nhìn em gái:
- Bé cưng ngoan, em chơi với anh hai và cô Vy được không?
Trong lúc này, cô thấy được sự dịu dàng trong mắt Dưa Hấu dành cho Dâu Tây. Có lẽ Dâu Tây là bảo bối yêu quý nhất của Dưa Hấu, cô cười nhẹ, bẹo cái má phúng phính của Dâu Tây trách yêu:
- Dâu Tây hư nha. Để cha đi làm, bé cưng chơi với cô và anh hai Dưa Hấu nha, được không em bé ngoan?
- Dạ, Dâu Tây là em bé ngoan mà.... hi hi
Dâu Tây cười tươi, nói lộ cả cái má lún đồng tiền nhỏ hai bên nhìn cực kỳ đáng yêu. Dâu Tây vò vò cái bụng lép xẹp của mình vùi đầu vào lòng cô thì thầm nhỏ to:
- Cô Vy ơi, sáng giờ Dâu Tây bị bỏ đói, cô nấu mì cho Dâu Tây ăn được không?
Tường Vy cười nhìn bé con rồi lại mắng yêu:
- Dâu Tây của cô bị bỏ đói à? Tội nghiệp thật, vậy lúc sáng bạn nhỏ nào ngồi cạnh anh Dưa Hấu ăn hết cả tô phở vậy ta?
Bé con biết nói dối bị cô nói trúng, mặt đỏ ửng tỏ vẻ ngại ngùng, hối lỗi. Tường Vy cười thầm trong bụng " ha ha cái con bé thật đáng yêu cái gì mà bị bỏ đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-a-minh-yeu-nhau-nhe/2482527/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.