Sau khi nghe câu hỏi của đứa con trai, Minh Huy và Tường Vy như đứng hình, không biết trả lời câu hỏi ấy ra sao, để giảm mức tổn thương của hai con đến mức thấp nhất.
Anh nhìn cô, cô nhìn anh, cả bốn mắt nhìn nhau như hỏi ý đối phương, thì giọng nói buồn bã, đầy tuyệt vọng của Dưa Hấu lại vang lên.
- Câu trả lời bộ rất khó nói lắm à, sao hai người lại không trả lời câu hỏi của con?
- Cha mẹ không thương anh em con nữa sao? Mẹ Vy, con nhớ mẹ lắm.... mẹ đừng bỏ hai anh em con nữa nha,.... con sẽ cố gắng ngoan nghe lời cha mẹ mà...... nha mẹ
Cô bé Dâu Tây vừa khóc vừa nói nhưng bé con vẫn cố nói cho tròn câu để người lớn có thể hiểu cô bé.
Tường Vy nhìn hai đứa con của mình bị tổn thương đến vậy, lòng cô lại đau như cắt, Minh Huy tâm trạng cũng khá hơn tí nào, anh cố gắng bình tĩnh, để xem thử đứa con trai này của anh tài giỏi đến đâu, anh dùng giọng nói lạnh lùng và nghiêm túc nói chuyện với cậu con trai:
- Tại sao con biết chắc cô ấy là mẹ Tường Vy của con, khi cả hai ngoại hình không có điểm gì giống nhau? Nơi ở quê quán, ngày tháng sinh tất cả điều khác nhau chỉ giống nhau một điểm là họ tên, con lấy gì chứng minh cô ấy là mẹ Vy của con?
- Được cha đợi con một chút, con lên phòng lấy bằng chứng cho mọi người xem.
Dưa Hấu cũng nói đầy tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-mau-a-minh-yeu-nhau-nhe/2482522/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.