Edit: Động Bàng Geii
..o0o..
Ân sư của Đỗ Thương là một người rất nổi tiếng trong ngành tài chính, ông ấy đã bồi dưỡng ra rất nhiều học sinh giỏi. Đỗ Thương cũng là một trong những số đó, Vinh Tấn cũng vậy, nhưng chỉ có Tống Niên là không phải.
Tống Niên là họa sĩ, trong nhà không cần hắn kế thừa gia nghiệp, cho nên đều tập trung cưng chiều hắn, đem hắn cưng như tiểu vương gia vậy. Năm đó hắn biết rõ Vinh Tấn và Đỗ Thương đang quen nhau, lại vẫn chen ngang vào, nói thẳng: "Nếu như hai người thật sự yêu nhau, thì cũng chẳng có ai phá được hai người."
Đại khái là nghệ thuật gia đều không quá coi trọng đạo đức đi.
Tống Niên là kẻ khác người đầu tiên nhất mà Vinh Tấn gặp, nhiệt tình như lửa, hết sức chân thành ngây thơ, ngay cả khi kiêu căng cũng hết sức đáng yêu. Cho nên dưới sự kiên trì theo đuổi không ngừng của Tống Niên, Vinh Tấn sa đọa.
Đây là bạn y kể lại cho Đỗ Thương nghe, đương nhiên hắn cũng không dùng từ ngữ tốt đến như vậy.
Bạn y hỏi y: "Cậu không nhớ thật sao?"
"Không nhớ rõ." Đỗ Thương nhìn về phía trước, nói: "Tốt nhất là cậu nên nói cho tôi biết sau ngã tư này có cần quẹo hay không."
Bạn y tới đón y, nhưng cuối cùng lại đổi thành y lái xe.
"Quẹo sang trái. A —— Ngay cả đường đến khách sạn mà cậu cũng không nhớ luôn hả?"
Đỗ Thương: "Tôi đã từng mất trí nhớ."
"Xảy ra chuyện gì?"
Bạn y không hề nghi ngờ chút nào, việc đầu tiên chính là hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-long/198507/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.