"Lão long cùng tam nữ tạ ơn bệ hạ ân điển." Tây Hải Long vương tiến lên thi lễ, liếc mắt thấy Thốn Tâm không hề có ý định đem tầm nhìn của mình rời khỏi Dương Tiễn, nội tâm âm thầm kêu khổ: "Thốn Tâm à, ngươi nhìn cái gì vậy? Mau mau hành lễ đi! Tuy rằng tiểu tử Dương Tiễn kia... rất tuấn tú, nhưng ngươi cũng đã nhìn hơn 1000 năm mà vẫn chưa thấy đủ sao?"
Dương Tiễn tất nhiên là cảm nhận được ánh mắt sáng rực của Thốn Tâm, trong lòng thầm thở dài: "Tại sao đến giờ nha đầu này vẫn không biết phân rõ trường hợp? Tình huống như hiện tại còn có thể..." Một ánh mắt liếc qua, ý tứ cảnh cáo rất rõ ràng.
Thốn Tâm vốn đang chìm đắm trong niềm vui sướng vì được gặp Dương Tiễn sau lâu ngày xa cách, không ngờ bị một ánh mắt của Dương Tiễn quấy phá, nàng nhịn không được trợn trắng mắt: "Hung dữ cái gì?!"
Nhìn hai người nào đó "liếc mắt đưa tình" một hồi, Long vương lắc đầu, "Gia môn bất hạnh!" Chúng thần thì mơ hồ như lọt vào trong sương mù, "Dương Tiễn này không phải thầm mến Hằng Nga tiên tử nên mới bỏ Tây Hải tam công chúa sao? Chẳng lẽ là lời đồn?"
Trong phút chốc, không khí trở nên ái muội vô cùng.
Cũng chẳng có gì lạ, bát quái chuyện tình cảm của Nhị Lang chân quân so với kể lể hành vi phạm tội của hắn thú vị hơn nhiều! Đáng tiếc hôm nay Hằng Nga tiên tử không ở đây, nếu không đã có trò hay để xem rồi! Chúng thần cảm thấy tiếc hận không thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-lien-dang-dong-nhan-nai-nga-ha/1025949/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.