Chuyển ngữ: Mộc Đầu
–
Đoàn người Trầm Hương bị áp giải đến trước mặt Ngọc Đế Vương Mẫu, lần này không giống trước, mỗi người bọn chúng đều bị thiên binh đá gối bắt buộc quỳ xuống.
Đương nhiên, làm một người theo cùng, Dương Thiền không có được đãi ngộ bậc này, có điều nàng vẫn tự giác quỳ xuống theo.
Trên đường tới đây, Dương Thiền vốn tưởng rằng bọn Trầm Hương là vì bản thân mà bị ca ca bắt lên Thiên Đình nên đã cầu xin Dương Tiễn, lại bị báo cho biết, bọn Trầm Hương dẫ binh tấn công Thiên Đình mới có kết cục như vậy.
Lúc nghe đến đây, khuôn mặt xinh đẹp của Dương Thiền nháy mắt mất đi huyết sắc.
Nàng đã sớm không còn là tiểu cô nương ngây thơ nhìn ca ca cứu mẹ kia nữa, sống trên Thiên Đình nhiều năm khiến nàng đã vững vàng ghi tạc Thiên điều vào trong tâm khảm.
Nếu nói tư phàm là tiểu đả tiểu nháo sẽ bị giam giữ diện bích nghìn năm, thì dẫn binh tấn công Thiên Đình, đó chính là tử tội phải bị hủy thần diệt phách, trọn đời không được siêu sinh.
Chúng tiên trong Lăng Tiêu điện không rảnh thưởng thức gương mặt của vị tiên tử mỹ lệ này, kẻ nào kẻ nấy đạo mạo trang nghiêm mắt nhìn thẳng, không ai cất tiếng, đợi Ngọc Đế Vương Mẫu mở miệng.
Nhìn một đám “phạm nhân” bên dưới đang đợi bị xử lý, Đế Quân liền đau đầu, trong phương diện này Trầm Hương là khiến y đau đầu nhất, tội của Trầm Hương dù diệt cửu tộc cũng còn là chuyện nhỏ, khó là khó trong cửu tộc của nó ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-lien-dang-dong-nhan-cuc-ngoai-hi-quan-nao/1360204/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.