Chuyển ngữ: Mộc Đầu
–
Đế Quân là thật sự tức giận, từ lúc nào mà Thiên Đình lại thành nơi chơi đùa của trẻ con, muốn tới thì tới muốn đi thì đi vậy?
Dương Tiễn một mực im lặng xem diễn biến của sự việc, Trầm Hương quậy đến tình trạng này, đã không còn nằm trong khả năng giúp đỡ của hắn nữa, với lại nhìn dáng vẻ Đế Quân, hiển nhiên là sẽ không nghe người ngoài nói giúp.
Quan Âm bị lời nói của Đế Quân khó xử một trận, nghĩ nàng bình thường có lúc nào là không nhận được sùng bái, đã bao giờ phải chịu khó xử thế này, thế nhưng thân phận đối phương đặc thù, cũng chỉ có thể nhịn xuống, ổn ổn khí tức, lại nói: “Đế Quân là người tu đạo, sát phạt như vậy không sợ hữu thương thiên hợp sao?”
“Chém yêu hàng ma, chính là bổn phận của tiên gia ta. Phật gia không phải thường nói “Ta không vào địa ngục ai vào địa ngục” sao? Vì bổn phận này, bản quân không ngại máu chảy thành sông.” Ngữ điệu Đế Quân vẫn lạnh như băng sương, không hề mang theo chút nhân khí nào, khiến cho đáy lòng người ta không tự chủ được sợ hãi, tất cả mọi người đều minh bạch lời y nói không phải là làm ra vẻ.
“Chúng sinh bình đẳng, cho dù là yêu, bọn họ cũng không phạm phải sai lầm lớn, Đế Quân ở đây sao có thể được cho là hàng yêu trừ ma?”
“Phạm phải sai lầm lớn?” Đế Quân cười khinh miệt, “Thì ra trong mắt đại sĩ, bức vua thoái vị không phải là sai lầm lớn, vậy có phải bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-lien-dang-dong-nhan-cuc-ngoai-hi-quan-nao/1360201/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.