Chuyển ngữ: Mộc Đầu
–
Sáng sớm, Dương Tiễn chỉnh trang ổn thỏa xong liền đến chính phòng thỉnh an cha mẹ.
Trong chính phòng, hắn mừng rỡ nhìn thấy phụ thân Dương Thiên Hữu đã tỉnh, đang trò chuyện cùng Dao Cơ, mà đại ca Dương Chiêu lại không có ở đây.
“Hài nhi thỉnh an cha, mẹ.” Dương Tiễn cúi đầu chắp tay nói.
Dao Cơ thấy Dương Tiễn đến thỉnh an, liền vội vàng tiến lên đỡ hắn, lo lắng nhìn lên nhìn xuống, “Tiễn Nhi, sao con lại tới đây? Vết thương chưa khỏi thì cứ nghỉ ngơi cho tốt đi.”
“Mẹ, thương thế của con đã gần khỏi hẳn rồi.” Dương Tiễn biết Đế Quân đã nói chuyện hắn bị thương cho Dao Cơ biết, cũng không giấu diếm, trực tiếp trả lời.
“Tiễn Nhi?” Dương Thiên Hữu có chút không xác định gọi, nhìn nam tử hiên ngang phong độ trước mắt, hắn làm cách nào cũng không liên tưởng đến đứa trẻ nhỏ bé kia được.
Dương Tiễn gật đầu, “Là con đây, cha.”
Dao Cơ cười trêu nói, “Không nhận ra hả?”
“Không ngờ còn có thể nhìn thấy dáng vẻ trưởng thành của con.” Dương Thiên Hữu cảm khái vỗ vỗ vai Dương Tiễn, lại nói: “Nhìn thế này có chút lạ.”
Quả thực, bề ngoài Dương Tiễn quá lắm hai mươi lăm hai mươi sáu, mà Dương Thiên Hữu trông có vẻ cũng mới đầu ba mươi, hai người đứng cạnh nhau nói là cha con không bằng nói là anh em càng giống hơn.
“Hai cha con các ngươi cũng đã lâu không gặp, hảo hảo tâm sự đi, ta đi xem Chiêu Nhi tỉnh chưa, rồi đi làm bữa sáng nữa.” Dương Chiêu tối qua được Dương Tiễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-lien-dang-dong-nhan-cuc-ngoai-hi-quan-nao/1360195/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.