Chuyển ngữ: Mộc Đầu
–
Đế Quân cũng không dẫn Dương Tiễn đi đâu xa, chỉ xuống dưới Lục đạo luân hồi, cách xa đám quỷ.
Tiện tay tạo một cái kết giới, ngăn cách mọi ánh nhìn soi mói và âm thanh, lúc này Đế Quân mới ung dung bình thản nhìn về phía Dương Tiễn, “Có chuyện gì, nói đi.”
Dương Tiễn chỉ là nhìn thấy Trầm Hương bị nạn nhất thời tình thế cấp bách mới đề xuất cùng Đế Quân nói chuyện riêng, trong lòng cũng không nắm chắc, nhưng chung quy hắn vẫn là một vị thần đã sống hai nghìn năm, tâm tư trong lòng xoay chuyển, liền có cớ.
“Trầm Hương không tốt, phạm phải đại họa ngập trời, dù chết vạn lần cũng không từ, nhưng Đế Quân làm như vậy, cũng là ‘hữu thương thiên hòa"(*) thôi, xin Đế Quân thủ hạ lưu tình.” Lục đạo luân hồi cũng có định luật của nó, một điều trong đó là, dù thế nào đều không thể đưa sinh hồn vào, trong luân hồi con người đa phần là tử linh quỷ khí, đụng vào hai thứ này, sinh hồn rất dễ bị hủy.
(*) Hữu thương thiên hòa [有伤天和] hàm ý là người làm việc không tuân theo lẽ thường, làm chuyện người đời không đồng ý.
“Ý người là, bảo bản quân trực tiếp giết chết xác thịt của nó, rồi ném nó vào Mười tám địa ngục tôi luyện một phen cho tốt?” Lời nói của Đế Quân đầy chế nhạo, nói thật, mấy ngày nay hảo cảm của y với Dương Tiễn là càng ngày càng nhiều, ngoại trừ tác dụng của duyên khế, nguyên nhân lớn nhất vẫn là Dương Tiễn giống y, là một thần tiên cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-lien-dang-dong-nhan-cuc-ngoai-hi-quan-nao/1360182/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.