Tác giả: Lưu Li Tâm Khiết
"Tứ tỷ?!" Thốn Tâm vừa quay đầu đã thấy người mỉm cười, áo hồng giáp vàng, còn không phải là Đông Hải Tứ Công Chúa Ngao Thính Tâm?! Chỉ là, vì sao hôm nay tứ tỷ cười sao sao ấy nhở? Thốn Tâm vui vẻ trong lòng, không có thời gian tự hỏi, nhào về phía Thính Tâm, ôm chặt lấy nàng ấy, vui vẻ nói: "Tứ tỷ! Sao tỷ lại tới đây?"
Thính Tâm vội ổn định thân thể, ôm lấy Thốn Tâm, "Sao vẫn nôn nóng vậy chứ! Cẩn thận chút!" Khóe mắt lại lơ đãng nhìn Tiểu Kim Ô đang ngồi trên bàn, trăm năm không gặp, hắn mảnh khảnh hơn không ít.
"Ha ha, người ta vui mà!" Thốn Tâm ôm Thính Tâm, làm nũng.
"Muội đó!" Thính Tâm nhanh chóng thu hồi tâm tư, sủng nịch vuốt mũi Thính Tâm, lại nhìn về phía Dương Tiễn, "Xem Dương Tiễn nhà muội khẩn trương chưa kìa!"
Thốn Tâm lúc này mới quay đầu nhìn Dương Tiễn, thấy Dương Tiễn hơi nhíu mày, nàng chột dạ le lưỡi cười nói, "Lần sau sẽ chú ý!"
Hao Thiên Khuyển vẫn luôn im lặng, thấy chủ nhân nhà mình còn nhăn mày, cọ đến bên cạnh Dương Tiễn, khuyên nhủ, "Chủ nhân, ngài đừng nóng giận! Phu nhân cũng không phải lần đầu như thế! Ngài đừng so đo với ngài ấy!"
Lời vừa dứt, mọi người đều bật cười, Thốn Tâm thì lại buồn bực. Nàng nghiến răng nghiến lợi nhả ra ba chữ, "Hao Thiên Khuyển!"
Hao Thiên Khuyển sờ đầu, vô tội nhìn Dương Tiễn, "Chủ nhân, ta lại làm sai gì sao?"
"Không. Ngươi chỉ nói thật mà thôi." Dương Tiễn sờ bộ lông xõa tung của Hao Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-lien-dang-bat-nat-duoc-ta/933174/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.