Thế là hôm nay nó vẫn không có cơ hội nói chuyện với nhỏ My nên nó tiếp tục về bộ 1 mình. Nhà nó cũng không xa trường mấy đi 15' là tới nhà. Đi được 1 đoạn thì nó thấy bóng dáng ai đó quen quen và có cũng cảnh ngộ với nó.nó cố tình đi gần lại...
-"Cậu..?" Nó ngạc nhiên.
Cậu nghe thấy tiếng nói quen quen quay lại thì thấy nó, cậu nở nụ cười nhạt nói:-"Cô thích tôi đến mức phải đi theo luôn à?"
-"này này! Cậu nói cho đúng nhá. ĐOạn đường nàu là về nhà tôi. Tôi không rảnh đi theo người linh tinh như cậu đâu. Hứ" nó nhíu mày nói lại
-"Cô là đồ con gái hống hách" cậu nói lại.
Nó nghe được lời cậu nói rồi giờ cậu sẽ chết với nó. Nó khom người lấy chiếc dép quay lại tố thẳng vô mtawj cậu.
Cậu tinh ý bắt được chiếc dép,lấy luôn và đi tiếp.
-"này trả dép lại đây, trả lại đây...." nó lải nhải bên cậu
Cậu đi trước cười tươi nghĩ: đúng là trẻ con.
Sau 15' nó cũng về tới nhà với bộ dạng 1 chân đi dép còn 1 chân đất. Nó quay lại coi cậu ở đâu thì thấy cậu bước vào nhà dì Tâm, nó nghĩ: sao cậu ta lại ở đó. Ây chà dép dép... nó tứ tối than thầm. Xong chạy vào nhà xem TV
Mẹ đi làm về thấy nó đang xem TV nên nhờ nó qua nhà dì Tâm lấy hồ sơ:-" Duyên con qua nhà dì Tâm lấy dùm mẹ tập hồ sơ"
-"dạ mẹ." Nó nhanh nhảu đáp rồi đi sang nhà dì.
Do nhà dì sát cạnh nhà nó nên nó chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-lau-em-cung-doi-anh/1213626/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.