Sau khi nói xong, cô ấy nhanh chóng xử lý.
Nhìn thấy cảnh tượng này, bất kể là Tần Nhược Hà hay là Tô Nhã Linh đều rất sửng sốt.
Theo như phản ứng của nhân viên ngân hàng thì trong thẻ của Trần Bảo Kỳ có năm mươi triệu thật sao?
Việc này sao có thể chứ?
Anh ngồi tù bảy năm, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Huống hồ, cho dù anh có tiền thì cũng không cần xử lý theo quy trình sao?
Ngay lúc họ cảm thấy bất ngờ, có một người trung tuổi ăn mặc sang trọng, vẻ mặt tươi cười bước tới trước mặt.
"Chào cậu Trần, tôi là người phụ trách của ngân hàng này, rất vinh dự được gặp cậu”.
"Bởi vì số tiền cậu muốn rút quá lớn, cần một khoảng thời gian để xử lý, mong mọi người có thể di chuyển tới phòng chờ dành cho khách VIP để nghỉ ngơi một lát”.
Người đàn ông trung niên hơi cúi người, đưa tay ra hiệu mời bọn họ.
"Cảm ơn!"
Trần Bảo Kỳ đứng dậy một cách tự nhiên, dẫn theo mấy người Tô Nhã Linh tới phòng chờ dành cho khách VIP.
Người đàn ông trung niên tự mình pha trà rồi mới vui vẻ rời đi.
Tần Nhược Hà ngồi trong phòng chờ cho khách VIP cảm thấy không chân thực lắm.
Tô Nhã Linh đặt ly trà xuống, không nhịn được liếc nhìn Trần Bảo Kỳ mấy lần.
Cô quả thật không nhìn thấu được Trần Bảo Kỳ.
"Bảo Kỳ, chuyện này rốt cuộc là thế nào?"
Tô Nhã Linh vô cùng tò mò hỏi.
Trần Bảo Kỳ còn chưa kịp trả lời, Tần Nhược Hà đã nhíu chặt mày rồi đứng bật dậy, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ky-vuong/1176218/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.