Yến Hành Dục chờ Kinh Hàn Chương uống thuốc xong, sau đó mới đứng dậy đi tìm Ngư Tức.
Ngư Tức đang ở ngay gian phòng sát vách dành cho khách, Yến Hành Dục vừa đi tới gần liền có thể ngửi được mùi dược liệu nồng nặc.
Ngư Tức đang sắc thuốc, hắn ta mặc một bộ bạch y trông vừa nghèo vừa dơ bẩn vô cùng, cũng không biết là chui từ chỗ nào ra mà dơ như vậy.
Quét mắt thấy Kinh Hàn Chương đang từ từ bước đến, hắn ta nhướng mày nhẹ: "Ta còn chưa thích ứng được dáng vẻ này của ngươi, sao hai người các ngươi có thể nhìn khuôn mặt của đối phương được vậy chứ?"
Yến Hành Dục ở Hàn Nhược tự thanh tâm quả dục đã lâu, từ khi còn nhỏ đã rất hiếm khi soi gương, đôi lúc chỉ ngẫu nhiên thấy được hình ảnh của bản thân qua thau nước nên y cũng chẳng thấy có gì kì quái khi nhìn thẳng vào khuôn mặt mình.
Mỗi khi cùng Kinh Hàn Chương hoán đổi thân xác, khuôn mặt của y sẽ thay đổi, tràn đầy nét kiêu căng ngạo mạn khiến y vừa quen thuộc vừa xa lạ.
- - Khuôn mặt trương dương tự đắc kia là thứ cả đời này y cũng không thể làm được.
Ngư Tức vừa sắc thuốc xong, hắn ta đưa lên mũi ngửi thì liền cau mày rồi đổ chén thuốc đi.
Đối với động tác này, Yến Hành Dục đã sớm quen thuộc, thuận miệng nói: "Dược liệu vẫn không đúng sao?"
"Đúng vậy." Ngư Tức nói: "Thiếu mất thuốc dẫn Phật Sinh Căn, dược liệu này đối với người mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676663/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.