Kinh Hàn Chương khiến Yến phu nhân tức giận bỏ đi.
Hắn khó chịu hừ một tiếng, nhìn Yến Hành Dục nói: "Vô dụng, bà ta còn chưa làm gì mà ngươi đã sợ thế?"
Y bây giờ xem Kinh Hàn Chương như anh hùng cứu thế, trong ánh mắt phảng phất dải ngân hà lướt ngang qua.
Hắn bị cái ánh mắt này nhìn chằm chắm, lập tức nổi kiêu ngạo, đắc ý vòng tay qua ôm lấy Yến Hành Dục, làm ra tư thế mà bản thân cho là rất đẹp mắt.
Trong mắt y tư thế này không có gì kỳ lạ, căn bản không giống những người khác sẽ cảm thấy xấu hổ, chỉ là nhìn chằm chằm Kinh Hàn Chương một lúc lâu.
Cuối cùng, cả mặt hắn nóng bừng bừng, xấu hổ mà bỏ tay ra, cảm thấy bộ dạng mới vừa rồi của bản thân như thể là khổng tước xòe đuôi, quá đáng yêu.
Kinh Hàn Chương ho khan một tiếng rồi lái sang chuyện khác: "Ngươi lo mấy chuyện xấu của bà ta là do người kia mà ra đúng không?"
Yến Hành Dục cũng không che giấu, gật đầu: "Ừm, khi còn bé bà ta từng muốn bóp chết ta."
Kinh Hàn Chương giật mình.
Hắn đang vừa muốn hỏi thì dư quang quét đến Yến Vi Minh đang ở một bên chơi cùng mái kia, không kiên nhẫn "Chậc" một tiếng nói: "Yến Vi Minh, ngươi có chuyện gì sao?"
Không có việc gì thì cút nhanh đi.
Hắn ta vội chạy tới, ngoan ngoãn nói: "Ta đến xem ca ca có ổn không, với lại có Trọng Thâm đường huynh tới. Hắn ta đang đợi ở ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-va-benh-my-nhan/2676656/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.