Edit: phongsunuong.
Kinh Hàn Chương thần tình đờ đẫn, trong nhất thời không làm rõ được tình huống lúc này.
Ngư Tức tránh khỏi tay Kinh Hàn Chương, rũ nửa mắt, phụ giúp đẩy xe lăn đi.
Thường Tiêu như mới tỉnh lại từ trong mộng, lập tức chặn lại, lạnh lùng trừng Ngư Tức: "Ngươi là người phương nào?"
Ngư Tức lại ngáp một cái, nhỏ giọng nói gì đó.
Thường Tiêu: "Cái gì?"
Ngư Tức giương mắt nhìn hắn như đang nhìn một tên ngu, miệng phun câu bạo ngôn: "Ta là cha ngươi."
Thường Tiêu: "..."
Mọi người: "..."
Thường Tiêu cả giận nói: "Ngươi làm càn! Ngươi biết ta là ai sao? Ta..."
"Biết." Ngư Tức nhẹ nhàng đáp lại hắn, cảm thấy đám ăn chơi trác táng trong kinh thành đều là một loại thối nát đức hạnh, càng nghĩ càng không kiên nhẫn, "Biểu đệ của Phong Trần Chu."
Từ trước đến nay Thường Tiêu rất tôn kính biểu huynh của hắn, nghe thấy Ngư Tức nói ra tên Phong Trần Chu, sửng sốt một chút: "Ngươi quen biết biểu huynh của ta sao?"
"A." Ngư Tức cười lạnh một tiếng, cái miệng độc kia căn bản không muốn buông tha cho người ta, "Là cái tên ngu xuẩn đầu óc có bệnh, tự nhốt chính mình trong nhà giam của Đại Lý tự, chuyện dọa người như vậy ngươi muốn ta ra nói trước mặt nhiều người sao?"
Thường Tiêu: "..."
Mọi người: "..."
Ngươi... Đã nói ra rồi.
Mắt Thường Tiêu đỏ bừng, lại bắt đầu âm thầm vận khí, chỉ vài canh giờ mà số lần hắn đã tức giận trong hôm nay nhiều hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-kieu-cung-benh-my-nhan/2431716/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.