"Tiểu ca đừng vội nhìn lão hủ như thế."
Lão giả nói, "Để nói cho ngươi biết, lão hủ sớm nghe được Lâm phủ thông báo có một nô lệ bỏ trốn, lúc giờ ngọ ở trấn trên có nha dịch cầm công văn đi từng nhà thông cáo, nhưng còn treo thưởng mười kim. Nô lệ bỏ trốn có tướng mạo giống hệt vị này."
Lão không kìm được, lắc đầu thở dài, "Ta biết nhị vị đại gia của Lâm phủ xưa nay bá đạo, vị tiểu ca này lại bị thương như thế, lương y như từ mẫu, ta không đành lòng tố cáo hai người các ngươi. Chỉ là hôm nay đã có tôi tớ của Lâm phủ qua lại tìm tòi hai lần ở trấn trên. Nơi này của ta cũng không dám lưu các ngươi lại, hiện trong nhà có một cỗ xe lừa, tặng cho hai người các ngươi đỡ phải đi bộ, ngươi nhanh nhanh mang hắn rời đi trong đêm nay."
Chu Hiểu Hiểu có chút hổ thẹn, nàng suy bụng ta ra bụng người, lại không nghĩ rằng gặp được nhà lương thiện. Nàng móc ra vàng bạc định tặng, nhưng lão giả chối từ không chịu, sau không từ chối được, chỉ lấy một chút phí y dược.
Chu Hiểu Hiểu ôm Du Hành Tri đặt vào xe lừa, đắp đệm chăn dày lên, để da lông mang từ trên núi xuống cùng chó kéo xe lại trong quán.
Thiếu niên nhìn tấm da hổ, ngượng ngùng gãi đầu, nói, "Cha ơi, con lái xe đưa bọn họ đến cửa thôn nhé."
Lão giả nói, "Cũng được, nếu có người hỏi, con nói rằng Vương Đại ở Trương gia thôn phát tác chứng động kinh, mời cha qua xem."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-nam-chu-phe-ta/214592/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.