Ngồi bên cạnh Ngô Cẩn Ngôn, thiết bị liên lạc toàn bộ đều đã tháo xuống. Hai tay đồng dạng cũng bị trói chặt. Nhĩ Tình dường như có thể cảm nhận được mùi máu nồng nặc toát ra từ con người thanh lãnh kia.
Ngô Cẩn Ngôn buổi chiều đã hỏi mượn chìa khóa xe của Tần lão gia tử. Cho nên hiện tại không kể đã gần hai giờ sáng, cô vẫn thẳng đường lái một mạch tới chân đồi cách trung tâm thành phố không xa.
Đem Nhĩ Tình bước vào ngôi nhà vắng. Lại thuần thục mở cửa hầm, Ngô Cẩn Ngôn thản nhiên nói: "Đi xuống."
Nhĩ Tình khó hiểu nhìn Ngô Cẩn Ngôn, song nàng biết rõ tình huống bất lợi trước mặt. Cho nên không thể không thỏa hiệp.
***
Dưới hầm, trong gian phòng đơn sơ trống trải, chỉ có ánh đèn màu cam chói mắt. Và trên bức tường sơn trắng tựa như mặt gương bóng loáng, phản chiếu hình ảnh của hai người đàn ông áo đen đang bị trói trên hai cây thập tự giá.
Bọn họ mặt mày rớm máu, khí sắc tiều tụy, quần áo trên người có không ít lỗ hổng rách nát. Xung quanh điểm rách trên quần áo là những vết máu loang lổ, mặc dù đã khô, song vẫn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng bi thảm lúc đó của họ.
Thời điểm Ngô Cẩn Ngôn mở cửa bước vào, đôi mắt của bọn họ lập tức mở to.
"Ra tay nặng như vậy?" Ngô Cẩn Ngôn hướng một nam một nữ đang bịt mặt, hỏi.
"Lão đại, ngươi không cho bọn chúng chết, đương nhiên ta và tiểu Khải sẽ không để chúng chết rồi." Tô Thanh mở miệng. "Hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-hon-the/910170/chuong-40.html