"Ngôn..."
Âm thanh từ phòng tắm đối diện khiến đồng chí Ngô tim dựng đứng.
Nắm chặt bàn tay đang không ngừng tiết ra mồ hôi lạnh. Ngô Cẩn Ngôn vô định cầm theo cốc nước, đứng dậy sải bước về phía bầu không khí tà mị bên kia. Lạnh giọng đáp: "Tôi đã nói cô gọi đại thư ký tới rồi cơ mà."
Tần Lam im lặng một lúc rồi trả lời: "Ngô Cẩn Ngôn, Ngôn nhẫn tâm để người khác nhìn ngắm cơ thể vị hôn thê của mình sao?"
Phụt...
Ngô Cẩn Ngôn nguyên lai không màng hình tượng, đem toàn bộ nước trong miệng phun sạch ra ngoài, sau đó ôm ngực ho sặc sụa.
"Được lắm... cô muốn chơi tôi phải không? Vậy chúng ta chơi tới cùng." Ngô Cẩn Ngôn nghiến răng. Sau đó trực tiếp đẩy cửa bước vào.
Bồn tắm sớm đã rút hết nước. Thế nhưng Tần Lam bởi vì đôi chân bất tiện, cho nên miễn cưỡng ngồi lên thành bồn. Để mặc một vài sợi tóc còn ướt dán vào khuôn mặt trắng ngần và cần cổ trơn mịn của nàng.
Nàng ngẩng đầu, cắn môi ủy khuất nhìn cô: "Tôi cố gắng lắm mới có thể yên vị ở đây. Tôi hết sức rồi, không đứng dậy được."
Váy ngủ màu trắng vừa vặn che đi những thứ cần che, nhưng che không nổi đôi chân ngọc mặc dù bị thương nhưng vẫn vô cùng nổi bật.
"Trơn như vậy, ngộ nhỡ ngã xuống thì sao?" Ngô Cẩn Ngôn bất lực hỏi nàng.
"Không biết." Hiếm khi lộ ra tia nhu nhược. Tần Lam cúi đầu rũ mi. "Nhưng là... tôi biết cô nhất định sẽ trở lại."
Vừa nói vừa phối hợp để Ngô Cẩn Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-hon-the/910157/chuong-27.html