Chương trước
Chương sau
Harry cùng Snape mang theo đồ vật mỗi người lựa chọn, cùng nhau đi ra từ mật thất cất giấu di sản.
Haier cuộn tròn ở cửa chờ hai người, [ các ngươi rốt cuộc cũng ra tới. ]
[ nga, đúng vậy, chúng ta thông qua khảo nghiệm của ngài Slytherin rồi. ]
Haier gật gật cái đầu của nó, [ ta biết, nếu các ngươi thất bại, các ngươi chắc chắn sẽ không ra khỏi được nơi đó. ]
"Potter, ta muốn một chút nọc độc của con rắn đó." Snape nhắc nhở Harry, còn có muốn phá hủy được hồn khí phải có nọc độc của xà quái.
Haier không có chờ Harry phiên dịch, trực tiếp trả lời, [ nếu ngươi cho ta ra ngoài, ta liền cho ngươi nọc độc. ]
[ ngươi có thể nghe hiểu tiếng Anh? ] điều mà Harry chú ý vĩnh viễn đều không phải là điều quan trọng nhất.
Trong mắt Haier hiện lên một tia cao ngạo, [ đương nhiên, ta chính là Haier một xà quái sống hơn nghìn năm. ]
"Nga, đúng vậy, ngươi cũng thật lợi hại." Harry dùng vài câu tượng trưng khích lệ Haier, rồi mới đem yêu cầu muốn ra ngoài của Haier nói cho Snape biết.
Snape nhấp mở môi, "Đem một con xà quái có thể giết người tùy tiện thả ra ngoài, đầu óc ta còn chưa bị cự quái dẫm qua đâu."
[ ta bảo đảm không làm hại bất kỳ kẻ nào đâu. ]
[ ngươi có cái gì có thể khiến ta tin tưởng ngươi? ] Harry hỏi.
Haier cuộn tròn dưới chân Harry, phảng phất như cậu là chủ nhân của nó, [ khi ngươi thông qua khảo nghiệm của Slytherin, ngươi liền trở thành chủ nhân của ta, chúng ta định ra khế ước linh hồn, ta không có khả năng làm trái mệnh lệnh của ngươi. ]
Harry cao hứng gật gật đầu, [ nếu như vậy, ta đồng ý cho ngươi đi ra ngoài chơi, nhưng là không thể làm hại bất kỳ người nào, cũng không thể để cho bất kỳ người nào phát hiện ra ngươi. ]
Haier niệm chú ngữ, thân mình càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến thành một con rắn nhỏ chỉ dài hơn 10cm, sau khi tạm biệt Harry, liền rời khỏi nơi nó đã sống hơn một nghìn năm.
"Đi thôi, Severus, không cần lo lắng Haier sẽ gặp phiền phức."
Snape cau mày, "Ta tương đối lo lắng nó có thể hay không đem nọc độc đưa cho ta."
"Ngạch...... Thầy yên tâm. Em cùng Haier đã định ra khế ước linh hồn, lúc em gọi nó, nó sẽ trở về."
Snape cùng Harry thừa dịp bóng đêm, về tới hầm.
Harry gọi Haier tới, lấy một ít nọc độc xong liền thả nó đi.
Snape mở ra cái hộp có chứa quyển sổ nhật ký cùng vương miện Ravenclaw.
Harry thật cẩn thận mà đem nọc độc đổ vào trên hai cái hồn khí, hồn khí bỗng xuất hiện một màn sương màu đen, phát ra tiếng thét thảm thiết chói tai.
Giọng hét chói tai làm Snape cùng Harry đau đầu không thôi, một lát sau màn sương đen biến mất, tiếng thét chói tai cũng ngừng lại.
Để lại một quyển sổ nhật ký rách nát cùng một cái vương miện.
Giải quyết xong hai cái hồn khí, hiện tại còn dư lại nhẫn nhà Gaunts, Nagini, dây chuyền Slytherin, cúp vàng Hufflepuff và còn có chính bản thân Harry.
Harry trong tay cầm vương miện, dò hỏi Snape, "Severus, phải làm sao với cái vương miện này bây giờ?"
Snape cầm lấy vương miện, trên mặt hiện lên nụ cười xấu xa, "Dumbledore nhất định sẽ bởi vì, ngươi tìm về được vương miện Ravenclaw biến mất đã lâu, mà thêm 100 điểm cho nhà Slytherin."
"Nga?" Ngữ khí Harry hơi cao lên, "Severus, thầy giống như đã quên mất một chuyện, em cũng là một Gryffindor."
Snape rủa thầm một tiếng, "Đáng chết." Sau đó lập tức trở về bộ dạng bình tĩnh, "Sau đó bị trừ mất không phải là được rồi sao?"
Harry đỡ trán, xà vương nhà hắn như thế nào về chuyện điểm Nhà lại tính toán chi li như thế.
Không sao cả, mặc kệ là Slytherin đoạt được cúp Nhà hay là Gryffindor đoạt được cúp Nhà, đối với Harry mà nói đều rất vui vẻ.
———————————————
Ngày hôm sau, Harry vừa đến Đại Sảnh Đường, liền nhìn thấy Hermione, Neville, Draco cùng Ron đang ăn ngấu nghiến.
Harry buồn cười mà nhìn bọn họ, "Nga, các cậu, như thế nào lại đói như vậy."
Draco tuy rằng ăn thật sự nhanh, nhưng là không ảnh hưởng chút nào đến hình tượng quý tộc của cậu, "Harry, cậu không đi tham gia buổi tiệc chết kia thật là sáng suốt."
Ron hiển nhiên nhớ tới chuyện gì không thoải mái, mặt lập tức trắng bệch một chút, "Nga, Draco. Không cần nhắc lại chuyện đêm qua?"
Harry tuy rằng đã biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng là cậu muốn nhìn biểu tình buồn cười của nhóm tiểu động vật, vì thế Harry lên tiếng hỏi, "Ngày hôm qua tại tiệc của ngày Nicolas đã xảy ra chuyện gì sao?"
Neville nuốt một miếng bánh mì, mồm miệng không rõ mà nói, "Harry.... Cậu sẽ không.... Muốn biết."
Hermione một hơi uống xong hơn một nửa ly nước bí đỏ, thỏa mãn thở dài, "Ai ∼ Harry cậu vĩnh viễn cũng không nghĩ ra được hồn ma ăn cái gì đâu."
Harry ở trong lòng nghĩ, cậu đương nhiên đã biết, bánh kem có giòi, quả quýt thì đã úng hư tất cả. Nga, nghĩ đến, Harry đều có chút buồn nôn.
"Nôn ∼" này không phải là giọng nói của Harry, là Ron, hắn hiển nhiên nghĩ tới những đồ ăn đó, có chút buồn nôn.
Harry trêu chọc, "Nga, Ron, cậu không phải là mang thai đi."
Ron vẻ mặt như là gặp quỷ nói, "Harry, đầu óc cậu chắc hỏng mất rồi. Mình là con trai không có khả năng sẽ có.... Mang thai."
"Cái kia không phải là không được."
Mắt Draco phảng phất sáng lên, "Harry, cậu là không nói giỡn chứ?"
Bách khoa toàn thư Hermione điên cuồng mà vận chuyển đại não, nhớ tới đã từng đọc về chuyện nam phù thủy mang thai, "Mình ở trên sách từng xem qua, trước kia từng có chuyện nam phù thủy mang thai."
Con ngươi Draco mang theo ý tứ sâu xa nhìn về phía Ron, Ron nhìn Draco ánh mắt không che dấu được mặt lập tức đỏ bừng.
Harry nhìn động tác nhỏ của hai người, trong lòng cười thầm, xem ra Draco đã sớm đã đem Ron ăn sạch sẽ a......
Thời gian bình yên của Harry vui vẻ sinh hoạt trong trường nhanh chóng trôi đi, lại sắp nghênh đón ngày lễ quan trọng nhất của năm —— lễ Giáng Sinh.
Harry cùng mọi người hẹn ước, năm nay lễ Giáng Sinh muốn cùng đi du ngoạn ở Trung Quốc, Harry chính là rất mong chờ đến ngày đó.
Nói đến trước kia, kiếp trước cậu chưa từng đi ra ngoài du lịch qua.
Ở ngày lễ Giáng Sinh, Lucius cùng Narcissa hai người đi tới Hogwarts.
Lucius mới vừa nhìn thấy Harry, liền trêu chọc cậu, "Nga, Harry, đã lâu không thấy. Cuộc sống tình cảm của cậu có gì tiến triển không?"
Bộ dạng trêu chọc người khác kia làm Harry nghiến răng nghiến lợi, "Draco, xem bộ dạng của ba cậu kìa."
"Chê cười, chê cười." Draco thấy nhiều rồi nên chỉ cười trừ kéo ba ba nhà mình lại, rồi mới đem Ron, còn có Neville cùng Hermione, giới thiệu cho cha mẹ hắn.
Lucius tuy rằng có chút ngoài ý muốn cùng bất mãn, lại cũng không có làm khó dễ Ron. Mà Narcissa lại còn ôn nhu vui vẻ cùng Ron nói chuyện.
Chỉ chốc lát sau, Sirius cùng Lupin cũng tới. Sirius tuy rằng không thích Lucius, nhưng là hắn nể mặt chị họ Narcissa, hắn cũng không có cùng Lucius cãi nhau.
Hết thảy nhìn qua đều hài hòa như vậy, thẳng đến......
"well, well. Mọi người đều đến đông đủ, nga, con chó ngu ngốc cũng ở chỗ này sao, chúng ta ở đây có thể xuất phát rồi." Snape đứng trước mặt mọi người, giống như một người lãnh đạo mà ra lệnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.