Bé Hoa Thiên Cốt đã biết đi, nàng cứ mãi bám dính Thiều Nguyệt, bắt cô phải ôm mình, làm cho Hoa tú tài có chút ngượng ngùng. "Thượng tiên, Tiểu Cốt quý Người, mong rằng Người không phiền lòng." Về sau ông ta mới biết Thiều Nguyệt là tu tiên giả, càng chẳng dám ngược đãi cô, luôn vô cùng cung kính, sợ Tiểu Cốt đắc tội với tiên nhân.
"Hoa đại thúc, ta đã nói thúc bao nhiều lần rồi, thúc gọi ta là Thiều Nguyệt đi, huống chi thúc đã cung cấp chỗ ở cho ta, tất nhiên ta phải thay thúc chăm sóc Tiểu Cốt." Thiều Nguyệt khó hiểu, ngay khi Hoa tú tài biết mình là Thượng tiên, ông ta nhất mực khách khí, cô bắt đầu có chút bất đắc dĩ.
"Ôm... ôm..." Bé Hoa Thiên Cốt duỗi hai tay muốn Thiều Nguyệt ôm, Thiều Nguyệt cười cười, Tiểu Thiên Cốt cao hứng hôn một phát kêu rõ to lên mặt Thiều Nguyệt, Hoa tú tài lập tức kinh hoảng, ông ta sợ Thiều Nguyệt tức giận. Thế nhưng Thiều Nguyệt chỉ xoa đầu Tiểu Cốt, ôn nhu bảo. "Tiểu Cốt, tỷ tỷ có việc phải đi, muội phải ngoan ngoãn ở nhà cùng cha mẹ, hiểu không?"
Tiểu Cốt không hiểu, chỉ ngây ngô hớn hở nhìn Thiều Nguyệt, Thiều Nguyệt đặt Tiểu Cốt xuống, đưa nàng về bên mẫu thân. Mẹ Tiểu Cốt chỉ có thể nằm giường quanh năm suốt tháng, mỗi ngày Thiều Nguyệt đều đi hái dược thảo điều dưỡng thân thể bà, cô biết đây không phải kế hoạch dài lâu, song ít ra chờ được đến khi Tiểu Cốt lớn cũng giúp nàng không quên mình từng nhận tình yêu thương của mẹ.
*
Thời gian trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-em-suot-doi/1360441/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.