*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Tả An Tuấn cảm thấy mỹ mãn khi tắm xong một thân nước nóng, vui vẻ cùng Doãn Mạch hướng nhà hàng kia đi, ánh dương quang giữa trưa hừng hực chiếu xuống tới, khiến cho những giọt nước chưa khô trên tóc của câu nhìn qua trong suốt phát sáng. 
Doãn Mạch trầm mặc theo sau lưng, nhìn dáng vẻ hết sức phấn khởi của người này, đem cảm giác kỳ lạ dưới đáy xông lên đè xuống, cùng cậu cùng nhau vào nhà hàng, sau đó lại đi phố cổ kia, nhàn nhã vượt qua một buổi chiều. 
Đây chính là hình thức ở chung trong đoạn thời gian gần nhất của bọn họ, người này bất kể đi chỗ nào cũng sẽ nói thẳng, ý nghĩ dưới đáy lòng cũng sẽ biểu hiện chân thật ở trên mặt và trong mắt, không cần phí tâm đi đoán, nhưng suy nghĩ lại khiến người khác không thể không đem lực chú ý đặt ở trên người cậu, để tránh khỏi xảy ra tình trạng gì, thời gian cứ như vậy thấm thoát mà qua, dường như gió tanh mưa máu trước đây của thế giời đều cách xa anh rất nhiều. Nhưng anh lại biết tình trạng như vậy sớm muộn sẽ kết thúc, anh một ngày đó sẽ rời đi. 
“Mạch, anh nhìn người phía trước, tôi cảm thấy thật quen mắt a.” Tả An Tuấn cầm mặt nạ mới mua đi trở về, sắp đi đến một ngã tư đường thì lại nhìn thấy người đứng ở giữa lộ, hỏi như thế. 
Doãn Mạch cầm một cái mặt nạ khác, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-cua-gioi-hac-bach/28065/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.