Tả An Tuấn đem đỡ Trương Lăng Trúc lập tức quay trở về chạy về phía nhà Mạnh Tuyên, vào cửa sau thẳng đến phòng bếp, cậu vốn là muốn hỏi người đại diện thân ái nhà cậu buổi tối ăn món gì, nhưng trở về còn chưa mở miệng thì nghe được một trận âm thanh kích động “Cục cục”, cậu không khỏi quay đầu nhìn, sau đó ở một góc phát hiện một con bồ câu quen mắt, cậu nhất thời ơ một tiếng, “Tại sao Món Ngon gầy đi rồi?” 
Mạnh Tuyên ừ một tiếng, tuỳ ý nói, “Bởi vì tôi chỉ cho nó uống nước.” 
“Vì sao a?” Tả An Tuấn cúi đầu nhìn nó, Món Ngon trong lồng sắt thấy cậu thì bắt đầu vẫy cánh muốn hướng cậu bay qua, nó chỉ nhận biết hai người, một người trong đó hiện giờ chỉ cho nó uống nước, cho nên toàn bộ hy vọng của nó đều đặt ở trên thân người này, nhưng bởi vì lồng sắt ngăn cản nó mỗi lần bay cao cũng phải chạm đầu, nhưng nó không nổi giận, vẫn là lần lượt thử nghiệm, kêu cục cục, dường như bất mãn hướng cậu kể ra, cậu xem, tôi hiện giờ gầy đến nổi có thể bay! Các người ngược đãi tôi! 
Chỉ tiếc Tả An Tuấn không hiểu tiếng bồ câu, chỉ có thể nhìn nó không ngừng giãy dụa, bi thương hỏi Mạnh Tuyên sau lưng, “Tuyên, nó hình như không thích chúng ta, làm bao bây giờ?” 
“Salad.” Mạnh Tuyên đem rau xắt xong để vào giữa nồi, nhất thời phát ra một tiếng “Xèo”. 
Tả An Tuấn đưa tay chọt chọt con chim bồ câu, “Vì sao anh không để cho nó ăn cơm.” 
Mạnh Tuyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-cua-gioi-hac-bach/28063/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.