*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Doãn Mạch trầm mặc quan sát cậu, nếu như chuyện buổi chiều có thể miễn cưỡng quy về vì thính giác nhạy bén, lúc này mượn cớ đó hiển nhiên không thể làm lấy lệ, đó phải là trực giác của cậu đối nguy hiểm đã sâu tận xương tuỷ mới có thể trở nên nhạy cảm như vậy, chẳng qua điều này rõ ràng cùng với tình huống thực tế không ăn khớp. 
Đương nhiên, vấn đề này phải sau này lại suy xét, công việc chủ yếu hiện giờ của anh là loại bỏ ‘rác’ bên trong biệt thự, anh nhìn người trước mặt ngoan ngoãn đứng lại, ý bảo cậu trước đi nơi Mạnh Tuyên chờ, lúc này mới xoay người vào nhà. 
Tả An Tuấn đứng tại chỗ nhìn bóng dáng của anh biến mất, con ngươi vòng vo chuyển, nghĩ thầm cậu cũng đã đến nhà vì sao không thể vào, dù sao người ở bên trong cậu cũng là không thèm để ý, liền cũng đi theo. 
Doãn Mạch nhẹ nhàng mở cửa chậm rãi đi vào, bên trong một mảnh u ám, năng lực thích ứng của mắt anh tốt, rất nhanh thì đem tình trạng xung quanh thu hết vào đáy mắt, anh nín hơi cảm nhận một chút, biết có một người ở phòng bếp và nơi cửa sổ, liền lấy súng lục [1] ra, đi về phía trước hai bước, trang bị trong súng là đạn gây mê, đây là quy củ của bọn anh, lần đầu tiên cảnh cáo, sau đó mới dùng cách thức động tác thật. 
Lần này tới cũng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-cua-gioi-hac-bach/28056/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.