“Dạ Mị?” Ánh mắt Tả An Tuấn vẫn rất sáng như cũ, nghiêng đầu tò mò hỏi, “Là nơi nào?” 
Người này dựa rất gần, hương thơm trên người sau khi tắm toàn bộ lướt sang, thần tình Doãn Mạch hơi chậm, giải thích, “Trong giới nổi danh là nơi tiêu tiền, chỉ cần có tiền, muốn làm gì đều được.” Anh nhìn tóc mềm mại của người này, không nhịn được muốn đưa tay xoa xoa, thuận tiên duỗi tay. 
“Thật a?” Vẻ mặt Tả An Tuấn vui vẻ, cũng không nhìn động tác của anh, quay đầu thì chạy vội đi ra ngoài, tiếng nói vui mừng thổi qua, “Vậy được, tôi đi hỏi Tuyên.” 
Tay Doãn Mạch hoa hoa lệ lệ cứng đờ, anh trầm mặc một chút, chậm rãi thu tay, nghĩ thầm lại nhịn một chút, anh lập tức là có thể đem vị người đại diện kia đá đến bên cạnh người khác quản thật tốt, đến lúc đó người nọ sẽ không có thời gian cùng Tả An Tuấn lêu lổng, anh trầm mặc nghĩ, xoay người vào phòng tắm. 
Tả An Tuấn nói đi là đi tuyệt không quan tâm bây giờ là mấy giờ, rất nhanh thì chạy vội tới trước biệt thự Mạnh Tuyên, Mạnh Tuyên có việc ban ngày buổi tối không buồn ngủ, lúc này đang bưng cốc có chân dài ngồi ở trên quầy bar nhàm chán uống rượu, mà cửa chính nhà y chính là lúc này bị người phá mở, y quay đầu nhìn người nào đó một thân áo ngủ cùng tóc hơi ướt, lại thấy vẻ mặt có vẻ hưng phấn, không khỏi lắc đầu mà cười, “Tả An Tuấn, tôi biết cậu mộng du tốt rồi, không cần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-ho-cua-gioi-hac-bach/2206584/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.