Chương trước
Chương sau
Một tháng sau...!
Cả gia đình bên nội bên ngoại, bạn bè, đồng nghiệp của Cẩn Mai và Thi Hàm đang tập trung tại sân bay để chuẩn bị đi đến một hòn đảo nổi tiếng để dự lễ cưới của hai người họ
Tất cả chi phí máy bay, khách sạn, phương tiện đi lại và thức ăn đồ uống đề do người bên Cẩn Mai chi trả
Bởi vì họ muốn một lễ cưới hoành tráng có một không hai. Và đây là cháu gái cưng của gia tộc họ Lục thì phải như thế, vì chỉ có một ngày hạnh phúc trong đời
Là buổi sáng sớm đầu tiên ở một nơi tuyệt vời nên Thi Hàm không muốn lãng phí một giây phút nào cả. Cô thức dậy sớm, chuẩn bị chạy bộ xung quanh công viên để tận hưởng không khí trong lành
"Trời còn chưa sáng mà Hàm định đi đâu?"- Cẩn Mai ngóc đầu ngồi dậy trong trạng thái chưa tỉnh ngủ
Thi Hàm ngồi xuống ghế, cô mang giày thể thao vào chân: "Chạy bộ, ở nơi này đẹp nhất là buổi sáng sớm và chiều tối nên tôi muốn tận hưởng khung cảnh thiên nhiên ở đây"- Xong rồi, Thi Hàm đứng dậy: "Em có muốn đi không?"
Cẩn Mai gãi đầu đang rối bời: "Chiều nay tổ chức lễ cưới rồi, Hàm không chuẩn bị gì hay sao mà còn tâm trạng ở đó chạy bộ?"
"Còn lâu mà"- Nâng tay lên xem đồng hồ: "Em đi không để tôi xuống sảnh đợi, buổi sáng ngắm bình minh với người mình yêu là tuyệt lắm đó nha"
"Thôi được rồi, Hàm xuống dưới đợi em, em đi sửa soạn"
Trong người tràn đầy năng lượng cho ngày mới, Thi Hàm mang tâm trạng phấn khởi đi xuống dưới sảnh khách sạn đợi Cẩn Mai.
Thảnh thơi ngồi nhịp chân đợi ai kia, mắt đánh vòng nhìn xung quanh thì thấy cặp đôi mới nổi
Tuệ Lâm tay trong tay với Chân Ni bước ra từ thang máy, trên môi nở nụ cười rạng rỡ. Miệng tíu tít nói chuyện mà không ngớt
"Ủa Thi Hàm kìa!?"- Tuệ Lâm kéo tay Chân Ni đi tới chỗ Thi Hàm đang ngồi: "Mới sáng sớm, sao ngồi đây có một mình vậy?"
"Em đợi Cẩn Mai ấy mà"- Thi Hàm cười khà khà, sau đó lại nhìn hai bàn tay kia nắm chặt không buông: "Hai người cũng tình tứ dữ hé, mới sáng là dính nhau như sam vậy"
"Tụi chị đi ngắm bình minh nè, nghe nói bình minh trên biển rất đẹp!"
Chân Ni đứng cạnh bên cũng không nói gì ngoài việc mỉm cười quan sát từng lời nói, cử chỉ, biểu cảm của Tuệ Lâm
Chuyện tình của cả hai cũng chỉ bất đắt dĩ thôi, là lần đó Tuệ gọi cho Chân Ni đến rồi sau đó Tuệ Lâm mạnh dạng lấy hết can đảm ra để nói lời yêu với Chân Ni
Tuệ Lâm đã để ý Chân Ni kể từ bữa cả bốn người đến quán bar và sau đó đem lòng yêu mến thầm kín
"Vậy thôi em ngồi đây đợi Cẩn Mai nha, hai chị đi trước! Tạm biệt"
Càng nhìn càng thấy hai người họ đẹp đôi, Thi Hàm nhìn theo bóng dáng ấy mà xoa cằm. Cuối cùng thì người cô đơn lẻ bóng như Chân Ni cũng tìm được hạnh phúc cho riêng mình
Gần đó có hai cô gái đứng túm tụm lại cười khúc khích và nhìn Thi Hàm rồi bàn luận. Chắc là thấy Thi Hàm xinh đẹp nên muốn ngỏ lời làm quen
Hai cô gái mạnh dạng bước lại, Thi Hàm ngước mặt nhìn trông có vẻ khó hiểu
"Chị...chị cho em làm quen được không ạ? Em thấy chị ngồi đây một mình nãy giờ...em có thể ngồi nói chuyện được không?
Là một người hoà đồng thân thiện thì dễ gì Thi Hàm từ chối, cô ngồi một bên: "Hai cô cứ tự nhiên! Muốn ngồi đâu thì ngồi, đây đâu phải nhà của tôi đâu"
Thế là hai người đó mừng cả lên, miệng cười tươi. Nói vậy thôi chứ Thi Hàm cũng không có bắt chuyện với hai người kia, vì cô xuống đây để đợi Cẩn Mai chứ không phải để tám chuyện hàn huyên
"Chị xinh đẹp như vậy... không biết là đã có người yêu chưa?"- Một cô gái e thẹn hỏi thẳng
Nghe câu hỏi ấy chỉ khiến Thi Hàm bật cười trong bụng, cô ngồi thẳng người, nhướn mày rồi nở nụ cười tươi như hoa mà đáp: "Người yêu hả? Chưa có..."
Nghe đến đoạn chưa có người yêu, hai cô gái mừng thầm trong lòng, nhìn nhau cười. Vậy là có cơ hội làm quen với chị gái xinh đẹp này rồi
"Nhưng vợ thì có một, chiều nay là đám cưới của tôi đó, nếu có rảnh thì hai cô cứ ghé ngang góp vui!"- Nói xong hết câu cũng là lúc Cẩn Mai bước ra từ thang máy, Thi Hàm liền đứng lên rồi nhìn xuống hai gương mặt ngơ ngác kia: "A! Vợ tôi đến rồi, hai cô cứ ngồi đây nói chuyện tiếp đi nha!"
Hai cô gái ngạc nhiên đến độ không khép miệng lại được, họ nhìn theo Thi Hàm chạy đến bên kia cùng cô gái khác.
Ôi trời ơi, một bông hoa xinh đẹp nữa lại có chậu, mà chậu này đẹp không thua kém gì bông hoa kia. Hai người nhìn nhau mà tiếc hùi hụi, tưởng lần này hốt được kèo ngon
"Hàm ngồi nói chuyện với ai vậy?"- Cẩn Mai nhiều chuyện nghía mắt xem hai người đó là ai, rồi dùng ánh mắt dò xét: "Không có em rồi ngồi đó bắt chuyện với gái lạ đúng không? Cô ta nói gì với Hàm?
Thi Hàm chột dạ gãi cổ, cố cười để giải thích: "Là hai người đó đến nói chuyện với tôi trước, hỏi tôi có người yêu chưa"
"Hàm trả lời sao?"- Nàng nghiêm túc khoanh tay trước ngực
"Thì tôi nói là chưa có người yêu nhưng vợ thì có một, đúng ý em chưa!"- Nói xong Thi Hàm nhéo hai má bánh bao của Cẩn Mai
"Ừm vậy thì được"- Cẩn Mai gật đầu hài lòng, cứ tưởng cô đi chọc ghẹo con gái nhà người ta.
*
Bãi biển rộng bao la gió thổi lồng lộng, tất cả những cái ghế được sắp xếp ngay ngắn thẳng hàng. Phía trước là một sân khấu nhỏ, màu chủ đạo là màu trắng tinh khiết hoà cùng màu xanh của biển
Có một con đường dẫn tới sân khấu ấy, hai bên là những cây hoa hồng trắng. Nhân viên làm việc cật lực, họ chuẩn bị mọi thứ rất chu đáo và hoàn hảo
Mặt trời cũng bắt đầu thời điểm đẹp nhất của nó, ánh hoàng hôn màu cam hoà cùng những đám mây tạo ra khung cảnh vô cùng đẹp
Có một vài người khách đến trước để xem, hai bên ông bà Lục và Vệ cũng đã có mặt sớm để xem coi có cần cân nhắc lại điều gì không.
Bên trong khách sạn, Thi Hàm hồi hộp đứng ngồi không yên. Cô diện cho mình bộ đồ vest trắng, nó tôn lên nhan sắc và chiều cao sẵn có của mình.
"Em đừng lo lắng quá, cứ bình thường thôi"- Chân Ni vỗ vai Thi Hàm
"Hôm nay là ngày đặc biệt, tay tôi đỗ mồ hôi hết rồi này"
Chân Ni lắc đầu cười xòa, đúng là Thi Hàm lo lắng quá nhiều rồi, mà cũng đúng thôi, ngày cưới có rất nhiều cảm xúc khác nhau.
Để đúng khoảnh khắc hoàng hôn trên biển nên mọi thứ được chuẩn bị rất nhanh. Thi Hàm lên xe và đi ra nơi diễn ra hôn lễ, đến nơi, cô ngẩng người trước mọi thứ
Không có từ gì để miêu tả, khung cảnh này làm tâm trạng trong lòng cô thêm sung sướng và hạnh phúc. Mọi người có mặt gần đông đủ hết rồi, những đứa con nít chạy đùa giỡn với nhau
Thi Hàm hít một hơi, cô từng bước đi đến chào hỏi những người trong gia đình. Ông bà Vệ mỉm cười nhìn nhau, cuối cùng thì họ cũng đợi được ngày hôm nay
Ngày vui sướng nhất của người làm cha làm mẹ
"Hôm nay là ngày ba mẹ thấy hạnh phúc nhất, đứa con gái này cuối cùng cũng lập gia đình rồi, ông bà già này không cần phải bận tâm nữa"- Bà Vệ rưng rưng nước mắt nói
Cô ôm mẹ vào lòng, vỗ về an ủi: "Ngày vui của con sao mẹ lại khóc, phải cười lên!"
"Được, được mẹ không khóc nữa"- Bà Vệ vội vàng lau nước mắt
Cuối cùng cũng đến giờ, mọi người đều ngồi vào ghế và hướng mắt lên phía trước. Thi Hàm run càng thêm run, hai tay nắm chặt vào nhau
Sao càng lúc càng hồi hộp, cô đưa tay đặt lên ngực để giữ bình tĩnh. Cô sợ là mình xỉu trước khi Cẩn Mai đến đây
"Con gái mình đẹp quá ông"
Ông Vệ nắm tay vợ mình vuốt ve vài cái, ông nói: "Đúng vậy, bây giờ tôi thấy an tâm rồi, chỉ cần bà sau này mà thôi"
Chiếc xe cưới màu trắng vừa tới nơi, từ chổ Thi Hàm đang đứng cũng có thể nhìn thấy. Cẩn Mai bước ra trong bộ váy cưới lung linh xinh đẹp
Nàng được hỗ trợ bởi hai nhân viên nữ, nàng ngước nhìn phía trước rồi mỉm cười. Từng bước đi lên con đường đã chuẩn bị sẵn, phía sau là bốn đứa nhỏ cầm giỏ xách đựng những cánh hoa
Cẩn Mai đi chậm rãi đến phía trước, vì quá xúc động nên đôi mắt đã long lanh. Khi thấy Cẩn Mai đang đến gần, tay chân của Thi Hàm thêm bủn rủn
Bài hát Cưới nhau đi được mở lên ngay khi Cẩn Mai xuống xe
Ôi, Cẩn Mai của cô đẹp quá! Cô không biết phải dùng từ gì để nói lên vẻ đẹp ấy
Mọi người đều đồng loạt đứng lên vỗ tay và nhìn theo Cẩn Mai, ai nấy đều khen nhan sắc của nàng. Trông Thi Hàm hôm nay thật chững chạc so với tuổi 24
Gần đến nơi, Thi Hàm liền bước xuống bậc thang và nắm lấy tay Cẩn Mai
Bây giờ cả hai đứng đối diện với nhau, ai cũng nở nụ cười hạnh phúc. Cẩn Mai biết Thi Hàm đang run nên nàng chủ động nắm lấy tay cô
Không thể ngăn giọt nước mắt rơi, Thi Hàm khóc rồi, nước mắt lăn dài trên má. Đó là những giọt nước mắt của niềm vui niềm hạnh phúc
Kế bên có cha sứ đứng đợi, cha nhìn hai người rồi tiến lại gần và nói: "Vệ Thi Hàm, con có đồng ý lấy cô gái này làm vợ cho dù sau này có già nua, bệnh tật, nghèo khó và cùng nhau vượt qua hoạn nạn hay không?"
Thi Hàm mỉm cười đáp: "Con đồng ý thưa cha!"
Sau đó cha sứ nhìn sang bên Cẩn Mai, cha điềm đạm hỏi: "Lục Cẩn Mai, con có đồng ý lấy cô gái trước mặt con làm vợ cho dù sau này có già nua, bệnh tật, nghèo khó và cùng nhau vượt qua hoạn nạn hay không?"
"Con đồng ý thưa cha!"
Cha sứ: "Hai con có thể trao nhẫn cưới cho nhau!"
Một bé gái trong chiếc đầm trắng bước tới, trên tay cầm hộp đựng nhẫn rồi đưa cho Thi Hàm
Hai người đeo nhẫn cho nhau, sau đó Thi Hàm tiến tới hôn lên môi Cẩn Mai. Mọi người vỗ tay liên tục để chúc mừng
Thi Hàm cầm mic-rô trên tay, cô giữ bình tĩnh rồi nhìn thẳng vào mắt Cẩn Mai: "Mặc dù Hàm không hoàn hảo về mọi mặt như người khác nhưng Hàm sẽ yêu em một cách hoàn hảo nhất. Sau này và mãi mãi, Hàm sẽ luôn bên cạnh em, cho em cảm giác là người con gái hạnh phúc nhất trên cuộc đời. Hàm sẽ giữ trọn hình bóng em trong trái tim này. Nụ cười rạng rỡ, khuôn mặt khả ái luôn nhìn Hàm bằng ánh mắt ngập tràn yêu thương. Hàm yêu em!"
Nói xong cảm giác thật nhẹ nhõm, cô đã rất can đảm để có thể nói ra những lời này trước hàng trăm người ở đây. Cô chỉ muốn Cẩn Mai thấy an toàn khi ở bên cạnh cô
Cẩn Mai vì những lời nói chân thành tận đáy lòng ấy mà rơi lệ, nàng nghẹn ngào trong lòng. Chưa bao giờ nhận được loại cảm xúc này
Nàng lấy mic-rô từ tay Thi Hàm, hít thở đều đặn rồi cất giọng nói ngọt ngào: "Hàm cũng biết em là một luật sư, em có thể nói bất cứ điều gì em muốn nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt, em muốn trở thành một người vợ cùng chia sẻ niềm vui nỗi buồn với Hàm trong cuộc sống hàng ngày. Cảm ơn Hàm đã đến trong cuộc đời và sưởi ấm trái tim này của em. Chỉ cần em vẫn còn yêu Hàm, thì cho dù cả thế giới này có quay lưng lại với Hàm thì em vẫn sẽ nắm chặt tay Hàm không bao giờ buông. Em yêu Hàm!"
Quá trời những lời ngọt ngào khiến những người xung quanh phải nể phục. Nhìn hai người trên cả hoàn hảo
Nói xong Cẩn Mai ôm chầm lấy Thi Hàm, nước mắt hai người đều rơi. Hơi thở hoà vào làm một trong phút giây này
Bên dưới kia cũng có một cặp nữa, Tuệ Lâm nhìn cô bạn thân hạnh phúc cùng nửa kia liền thấy ghanh tị.
Tuệ Lâm dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Chân Ni: "Khi nào mới tới lượt chung ta đây?"
Chân Ni nắm tay Tuệ Lâm, cô nói: "Sẽ sớm thôi, em yên tâm!"
Mọi người bắt đầu nhập tiệc cưới ngay sau đó, buổi tiệc được tổ chức ngoài trời. Đèn được bật lên, tiếng nhạc sập sình trong niềm vui của tất cả mọi người
Cẩn Mai khoác tay Thi Hàm đến từng bàn để mời rượu và nhận tiền lì xì. Khi đến mời rượu bàn của mấy chú, Cẩn Mai lại sợ chú ấy ép Thi Hàm uống rượu như đợt trước
"Hôm nay là ngày vui của hai đứa, Thi Hàm uống với chú một ly được không con?" Ông chú nâng ly rượu về phía Thi Hàm
Lại là chú ấy, lần đó ở nhà cũng là chú mời Thi Hàm uống rượu đầu tiên. Cẩn Mai không hiểu sao chú ấy cứ nhắm đến mỗi mình Thi Hàm
"Dạ được!"- Thi Hàm mạnh dạng nâng ly cùng chú ấy
Đợi họ uống xong, Cẩn Mai thừa dịp chen vào: "Hôm nay ngày vui của con nên con có một thỉnh cầu với chú"
Ông chú cười lớn: "Cứ nói, bất kì điều gì cháu cưng của chú muốn"
"Chú tha cho Thi Hàm của con nha, em ấy tủ lượng rất thấp, uống nhiều quá là chỉ có ngủ, không có làm được chuyện quan trọng gì hết. Tụi con cũng cần phải động phòng nữa đó, chú hiểu chứ?"
"Được, được. Hôm nay chú tha, lần sau là không có chuyện này đâu nha!"
Cẩn Mai cười tít mắt rối rít cảm ơn
Di chuyển tới bàn của hội bạn bè, hôm nay có cả cậu bạn Nhược Đông tham dự. Anh nhất định phải có mặt trong ngày vui của nàng
"Chúc mừng cậu nha, mình chỉ có thể nói lời chúc mừng đến cậu thôi"
Nhược Đông dang tay ra muốn ôm Cẩn Mai thì Cẩn Mai nhìn sang Thi Hàm vì sợ cô thấy khó chịu như lần trước
Thi Hàm không nói gì, cô mỉm cười gật đầu đồng ý
Cuộc vui nào cũng có lúc tàn, tiệc vui nào cũng phải tan
Ai nấy say xỉn trở về phòng ngủ, hôm nay Thi Hàm uống khá ít nên không có say cho lắm
Trở về phòng, cô nằm dài trên giường rồi nhắm mắt định đi ngủ, vì bây giờ cả người của cô ê ẩm hết rồi
Cả đứng cũng không vững huống chi là đi. Cẩn Mai bước vào là thấy bộ dạng ấy rồi, nàng suy tính trong đầu
Với tình hình này mà để Thi Hàm ngủ là hư bột hư đường hết, phải ngăn cơn buồn ngủ ấy của cô lại
"Hàm đi tắm rửa đi, cả người toàn mùi rượu mà muốn đi ngủ hả"- Cẩn Mai vỗ tay lên mặt Thi Hàm vài cái cho cô tỉnh
Thi Hàm lòm còm ngồi dậy, nghe lời nàng đi lấy đồ rồi đi tắm. Suy nghĩ đơn giản là tắm lẹ rồi ngủ tiếp
Đến khi Thi Hàm tắm xong cũng là lúc Cẩn Mai đi từ bên ngoài vào. Nàng tranh thủ từng chút một, nàng đi ké nhà tắm bên phòng Tuệ Lâm
Ánh mắt khi thấy Cẩn Mai trong bộ đồ ngủ hai dây mỏng manh khiến cô hô hấp khó khăn. Sao lại quyến rũ thế này, cô chợt nuốt nước miếng chớp mắt một cái
Thi Hàm cũng không nghĩ nhiều, định ngã lưng xuống giường thì bị nàng cản lại
"Bậy nha, không được đi ngủ"
"Sao...sao vậy?"
Cẩn Mai hất mặt sang cái bàn để rượu: "Đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta, Hàm định đi ngủ vậy à. Mau, ngồi yên ở đây uống rượu với em"
Lại nữa rồi, Thi Hàm nhìn dáng người bước đi mà lắc đầu. Tối nay xác định bị Cẩn Mai hành cả đêm
Tiện tay, Cẩn Mai tắt luôn cái đèn, giờ chỉ còn mỗi cái đèn ngủ màu vàng nhạt. Không gian bỗng chốc trở nên tĩnh lặng
Cẩn Mai đứng đó hồi lâu, nàng lấy trong túi xách ra một bịch bột màu trắng. Nói thật thì với người khác thì không cần tới nó nhưng với Thi Hàm thì phải cần
Nàng biết Thi Hàm rất nhút nhát, cô dễ gì chịu làm ba cái chuyện đó.
"Xin lỗi Hàm nhưng phải dùng cách này mới gọi là đêm tân hôn, sau này Hàm có biết thì cũng đừng trách em. Amen!"
Ngồi trên giường và bị ép uống từng ly rượu vang loại mạnh, Thi Hàm cảm thấy càng uống càng thấy nóng. Cô xoay người lấy cái điều khiển, hạ nhiệt độ thấp xuống
Tay liên tục quạt, cô tháo hai nút áo ra, rồi nhìn xung quanh: "Sao hôm nay nóng quá vậy, bộ điều hòa bị hư rồi hả em?"
Thuốc bắt đầu có hiệu lực, Cẩn Mai nhếch môi cười hài lòng, nàng tiếp tục đưa rượu cho Thi Hàm: "Chắc do thời tiết thôi, nếu thấy nóng thì Hàm cởi áo ra đi cho mát"
Đôi mắt lờ đờ nhìn lên cơ thể Cẩn Mai, tay không tự chủ cởi áo trên người. Thi Hàm mất kiểm soát mà nhào đến hôn Cẩn Mai
Cô đặt nàng xuống giường, thuận tiện cởi luôn cái áo đang mặc trên người nàng. Cẩn Mai không phản kháng mà còn để cho Thi Hàm muốn làm gì thì làm
Thi Hàm không chịu được dục vọng trong người được nữa, cô hôn Cẩn Mai rồi từ môi chuyển xuống cổ.
"Hàm đừng có gấp, đêm còn dài, cứ từ từ. Tối nay em là của Hàm rồi, hãy làm những chuyện mà Hàm muốn!"
"Em...bỏ thuốc vào rượu đúng không?"- Thi Hàm dừng lại, kề môi sát bên tai nàng
Ủa dậy là bị phát hiện rồi đó hả? Nhanh ghê
"Thì sao...chứ Hàm đời nào chịu chủ động làm vậy...ưm~"
"Em sai rồi"- Thi Hàm chống khuỷu tay xuống giường, mặt đối mặt với nàng: "Tôi sợ em tiếp khách mệt nên không muốn làm vậy với em, vậy mà em lại nghĩ tôi không chủ động sao. Được thôi, tối nay Hàm sẽ cho em toại nguyện, đừng trách sao ngày mai không xuống giường được nha"
Thế là hai người tiếp tục làm chuyện hệ trọng, một đêm dài lại bắt đầu. Bên ngoài cửa sổ ánh trăng phản chiếu hai hình ảnh ấy lên tường
Cuối cùng Cẩn Mai cũng tìm được nửa kia của đời, cuộc sống bình dị của hai người không phải ai cũng có. Không gì hạnh phúc khi kết thúc bằng một hôn lễ và có sự chứng kiến của nhiều người.
Cuộc sống sau này có trắc trở khó khăn đến đâu thì cả hai cũng không buông tay nhau, cùng nhau vượt qua tất cả.
Sống với nhau đến già nua, cùng đi du lịch, cùng ăn chung bữa cơm và ngủ chung giường là điều tuyệt vời
Tình yêu không phải là tìm thấy một ai đó hoàn hảo, mà là học cách để nhìn thấy những điều tuyệt vời từ một người không hoàn hảo.
Trong cuộc đời, điều hạnh phúc nhất không phải là được rất nhiều người yêu mình. Mà hạnh phúc nhất chính là được một người yêu mình đến khắc cốt ghi tâm. Vì mình mà làm tất cả!
____Hoàn___
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.