Trong lúc chuẩn bị đồ ăn sáng, Thi Hàm có ngó nghiêng xung quanh tìm kiếm Cẩn Mai nhưng không thấy.
Thi Hàm biết con người của Cẩn Mai, lúc nào cũng dậy đúng giờ giấc, ít khi nào đợi người khác lên gọi trừ khi bữa đó lên cơn nhây
Hôm nay chỉ thấy mỗi ông Lục ngồi ở bàn ăn đợi nàng xuống, thỉnh thoảng ông lại đưa tay lên xem đồng hồ như chờ nàng
Ông Lục cũng chưa động đũa, cứ chú tâm xem báo trên iPad. Thi Hàm lần lượt đem thức ăn ra, đến khi cô chuẩn bị xoay người đi thì có người lên tiếng
"Thi Hàm, cô lên xem Cẩn Mai sao còn chưa chịu thức ăn sáng nữa. Bộ nó không biết hôm nay phải đi làm sao?"
"Vâng tôi sẽ đi ngay!"
Thi Hàm nhanh chân đi ngay trong tích tắc, không lề mề như dây chun
Vào đến nơi, Thi Hàm vẫn nhìn thấy bộ dạng ấy của Cẩn Mai như lần trước. Nằm im thin thít, không có bất kỳ động thái nào
Cô cũng không thắc mắc gì nhiều, nhìn vậy cũng có thể đoán là nàng lại bài trò chọc ghẹo mình
Chỉ thở hắt một cái rồi lại gần mép giường, nhìn nàng một chút rồi lên tiếng
"Tiểu thư định bao giờ mới chịu thức dậy đây hay là nằm lì ra đó vậy?"
Không có hồi âm, khiến cô thêm hoài nghi. Cô dằn lòng, kiên trì thêm chút nữa, chứ tính nàng rất nhây
"Ông chủ đang đợi tiểu thư xuống dùng bữa sáng, còn phải đi làm nữa"
Tiếp tục không có phản hồi, Thi Hàm trầm ngâm suy nghĩ một lúc, chẳng lẽ cô nói sai cái gì khiến Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-gio-chung-ta-yeu-nhau/1673134/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.