Thi Hàm sửng sốt trước câu nói ấy của Cẩn Mai. Cô bàng hoàng đến ngạc nhiên, đôi mắt mở to ra không dám chớp
Cái khây đang cầm trên tay mém chút nữa là rơi xuống sàn nhà rồi kìa. Chắc là nhầm lẫn gì ở đây, chắc nàng chỉ lỡ lời mà thôi
Không để không khí ngượng ngùng và suy nghĩ của Thi Hàm sai lệch ý của mình, Cẩn Mai nhanh chóng lên tiếng giải thích
"Cô đừng hiểu lầm, chẳng qua là tôi đang cần một người đóng giả người yêu của tôi để làm một số việc thôi. Cô thấy sao?"
Nhẹ thở phào trong lòng, Thi Hàm nhẹ vuốt ngực như gỡ bỏ được lời nói ẩn ý ấy. Nhưng sau cô vẫn cảm thấy một chút hụt hẫng nhỉ?
"Được...tôi nhận lời!"- Tuy ngoài miệng nói cười vui vẻ nhưng trong thâm tâm lại trái ngược hoàn toàn: "Vậy tôi xin phép ra ngoài"
Nhìn bóng lưng người khuất xa dần phía sau cánh cửa, tâm trạng Cẩn Mai phút chốc u rầu. Đôi mi thanh tú cụp xuống, ánh mắt mơ hồ như chứa đựng rất nhiều chuyện muốn nói ra
"Nếu là người yêu thật...thì em có muốn không Thi Hàm?"
Lời nói ấy chỉ có thể thốt lên trong âm thầm, nàng nghĩ rằng vẫn chưa đến lúc để nói lời ấy chính diện với Thi Hàm.
Cô sẽ có một cái nhìn khác về nàng, sẽ không còn nói chuyện một cách bình thường nữa mà thay vào đó là ngượng gạo, khó xử.
Bữa ăn gần một tháng nay kể từ ngày gặp gia đình bên kia thì bây giờ chỉ còn có mỗi Cẩn Mai và mẹ. Bà của nàng đã đi công tác bên thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-gio-chung-ta-yeu-nhau/1673128/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.