"Vậy...vậy tối nay tôi ngủ ở đâu? Chung giường với em hả?"
Nghe hai từ "Chung giường" làm mặt Thi Hàm đỏ bừng lên, tim lại thế mà đập nhanh hơn. Sao Cẩn Mai lại có thể nói thẳng thừng ra như vậy chứ, ngại chết mất
"Ừm...chị ngủ ở giường tôi, còn tôi sẽ ngủ ở ngoài ghế được rồi"
"Sao được chứ, em là chủ nhà..."
"Đừng nói"- Thi Hàm đưa tay ngăn chặn lời nói của Cẩn Mai: "Tôi ngủ đâu cũng được, còn chị đó giờ toàn ngủ nệm cao cấp, không quen ngủ ghế đâu"
Nét mặt của Cẩn Mai hiện lên một tia hụt hẫng, nàng cúi đầu thấp xuống nói gì đó lí nhí trong miệng: "Nhưng mà tôi muốn ngủ chung với em cơ!"
"Chị nói gì?"- Thi Hàm nhíu mày hỏi
Cẩn Mai lập tức xua tay: "Không... không có gì"
Đêm khuya thanh vắng, một thân một mình lạnh lẽo nằm dài trên chiếc ghế sofa ở ngoài phòng. Vì chân hơi dài quá nên cái ghế không đủ chỗ, phải nằm co rúm lại trông thật đáng thương
Đôi mắt lim dim chuẩn bị đi vào giấc ngủ thì thấy tiếng điện thoại vang lên thất thanh, nó làm Thi Hàm giật mình tỉnh ngủ. Cô lười biếng đưa tay sang bàn lấy
"Alo?"
"Là tôi đây, nghe giọng ngáy ngủ của em chắc là đang ngủ đúng không?"
Biết được người đầu dây bên kia là ai, Thi Hàm bật người ngồi dậy ngay tức khắc. Sao đó nhìn màn hình điện thoại xem có đúng không, quả thật không sai, Triệu Chân Ni
"Chị có bị thần kinh không vậy hả? Đêm hôm khuya khoắt gọi tôi làm cái gì vậy chứ!"
Cáo quá nên Thi Hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-gio-chung-ta-yeu-nhau/1673120/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.