*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Quý Thi tay dài chân dài gác lên người tôi, rèm cửa sổ màu trắng, ánh nắng chiếu vào như mộng ảo khiến tôi nhớ tới buổi sáng sau lần đầu tiên chúng tôi ủ tương, tôi đoán lúc đó tôi đã có hảo cảm với hắn, bởi khi đó tôi ôm hắn, chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy, không có một chút cảm giác trống rỗng hay hối hận.
Tôi vòng hai tay quanh lưng Quý Thi, nhắm mắt cảm thụ. Tôi bây giờ, vẫn không hề thấy hối hận.
***
Tôi cứ tưởng lần này anh Thái Ni hoặc cấp trên ở công ty sẽ tìm tôi nói chuyện, thế nhưng đợi liền mấy ngày đều không có động tĩnh, trong công ty cũng vậy, trên mạng cũng thế, ngay cả tin đồn cũng không có. Anh Thái Ni thi thoảng sẽ dùng mắt đao khoét tôi mấy đao, nhưng cũng không thật sự làm gì tôi cả. Có một thoáng tôi cảm thấy công ty này không ổn rồi, cây rụng tiền đánh người là có thể coi như không thấy, Quý Thi mà quen thói sau này sẽ trở thành hiệp khách mèo sói mất! Aiii, xem ra nhiệm vụ gian khổ quản thúc mèo sói này chỉ có thể dựa vào tôi ~
Nhưng tôi còn phải đối mặt với Pean – kẻ bị kim chủ của tôi đánh một quyền, tôi không định đá đểu gã, kỳ thực con người tôi không thích đối địch với người khác, vẫn luôn thi hành biến can qua thành tơ lụa*, ước gì toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-duong-chuyen-nho-nay/1849827/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.