May mà lúc trước công ty đã làm cho chúng tôi hộ chiếu và thị thực của ba nước Tân Mã Thái*, nhưng tới sân bay rồi tôi mới nhận ra mình quá kích động, ngay cả khách sạn tôi cũng chưa tìm mà đã vội vàng thu dọn đồ đạc đi kiếm kim chủ, trong đầu tôi nghĩ tới Quý Thi ngủ trong phòng bệnh, tôi túc trực bên cạnh chăm sóc hắn, nhưng mọi chuyện đâu có đơn giản như vậy. Kim chủ của tôi hiện tại ngay bản thân còn khó đảm bảo, chẳng lẽ còn trông cậy vào cái đầu bánh chưng của hắn lắp bắp phân phó bác sĩ y tá “Cho bảo bối của tôi một chiếc giường gấp”?
(*) Singapore, Malaysia và Thái Lan.
Mấu chốt là giữa tôi và hắn còn ngăn cách bởi thành viên của LOTUS, người đại diện, trợ lý, có ai nhớ ra tôi sao, tôi lấy gì để tranh đoạt vị trí giường gấp bên cạnh Quý Thi?
Tạm quên mấy chuyện này, tôi mở di động, có fan chụp được ảnh người đại diện Hứa Chương ra vào một bệnh viện, Quý Thi hẳn là đang nằm ở bệnh viện đó. Tôi đưa điện thoại cho tài xế taxi xem ảnh chụp, chú tài xế đưa tôi tới bệnh viện. Trong lòng nghĩ may mà tiếng Anh của tôi đủ xài, nếu như đổi thành tôi nằm viện, Quý Thi chạy tới tìm tôi, hắn sẽ được dịp đi bừa trên đường phố Kuala Lumpur, mèo sói nuôi trong nhà một đêm đã biến thành mèo sói lang thang!
Bên ngoài bệnh viện cũng không thiếu fan và phóng viên, tôi càng cảm thấy mình quá kích động, tôi tới chuyến này chỉ thêm phiền cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-duong-chuyen-nho-nay/113450/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.